Độc giả, đừng tiêu chuẩn kép nữa! - Chương 8. Đâm thọc, chia rẽ
Cập nhật lúc: 2024-10-13 09:40:16
Lượt xem: 61
"Em ......” Lâm Minh Dương bối rối: "Anh nói như vậy khi nào?"
Tôi sững sờ che miệng: "Hả? Chứ không phải anh nói về Chu Tống sao?"
"Vậy anh nói về ai chứ, còn có người xấu hơn anh ta nữa hả?"
Tôi vừa hỏi, vừa nhìn lại trong đám đông, làm vẻ như phải tìm bằng được kẻ xấu xí kia.
Chu Tống càng tức giận hơn.
"Lâm Minh Dương, thì ở sau lưng, cậu nói tôi như thế?"
"Chu Tống, tôi không có."
Tôi nói: "Đúng vậy, anh trai tôi không nói về anh."
Chu Tống giơ tay chỉ vào chúng tôi, hồi lâu cũng không nói được gì, tức giận rời đi.
"Lâm Minh Dương, cậu giỏi!"
Ôi, anh trai thân yêu của tôi dường như đã mất đi một người anh em tốt.
Trên thực tế, có lẽ Chu Tống không tin lời tôi nói 100%.
Phân nửa lý do anh ta rời đi là vì chột dạ.
Bởi vì Chu Tống biết rằng anh ta thực sự xấu và vô ý thức.
Lúc này, Lâm Minh Châu cũng đi tới, nói với tôi:
"Chị, anh ta đúng là người xấu."
Bầu không khí đột nhiên có chút lúng túng.
Có người không vui nói: "Minh Dương, cậu biết Chu Tống thích Minh Châu, vậy mà cậu vẫn nói xấu cậu ta trước mặt Minh Châu?"
"Tôi không nói như vậy!"
"Lâm Y, anh nói mấy thứ đó khi nào?" Lâm Minh Dương trừng mắt nhìn tôi.
Tôi sợ hãi: "Không có không có, anh trai chưa từng nói qua.”
" Em hiểu, anh chỉ muốn chúng em tránh xa người xấu một chút."
Thiên vương lão tử ở đây, cái nồi này Lâm Minh Dương không muốn cũng phải đội.
Hắn ta miễn cưỡng đến gần tôi, thì thầm: "Lâm Y, em muốn làm gì?"
"Được rồi, Lâm Minh Dương, cậu nói thì thừa nhận đi, đừng dọa em gái cậu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/doc-gia-dung-tieu-chuan-kep-nua/chuong-8-dam-thoc-chia-re.html.]
......Lâm Minh Dương không nói nên lời.
Tôi kéo Lâm Minh Châu lặng lẽ rời đi.
"Thật sự có hôn ước sao?"
Lâm Minh Châu lắc đầu: "Đừng nghe lời nói nhảm của anh ấy, khi còn bé hai cha mẹ có nhắc tới chuyện này, nhưng Chu Tống thường xuyên bắt nạt em, còn cắt b.í.m tóc của em, em rất hận hắn."
"Sau đó mẹ đưa em đến nhà họ Chu để tính sổ, chú Chu cũng không dám nhắc đến hôn ước gì gì đó nữa, chỉ có Chu Tống vẫn coi là thật, mấy năm nay cứ nhắc trước mặt em, nói rằng lớn lên muốn cưới em."
"Hắn đê tiện như vậy, Lâm Minh Dương vẫn làm bạn với hắn?"
"Mỗi lần Chu Tống bắt nạt em, anh trai đều bảo hắn xin lỗi, nhưng cũng không có tác dụng gì"
Tôi khẽ mỉm cười: "Không sao, lần sau Chu Tống mà bắt nạt em, chị sẽ đánh hắn thay em."
Phương pháp xã giao của đàn ông, theo bản năng luôn coi phụ nữ bên cạnh là tài nguyên.
Lâm Minh Dương hy sinh em gái một tý, là có thể cùng người thừa kế Chu gia làm anh em tốt.
Nếu hắn kế thừa Lâm thị, hai nhà thông gia, Lâm Minh Châu còn có thể vì hắn mang đến lợi ích to lớn.
Trong những ngày nghỉ hè, để bù đắp cho tôi, mẹ Lâm đã đưa tôi đi khắp nơi để mua sắm.
Lâm Minh Châu cũng tặng tôi rất nhiều quà, thậm chí Minh Châu còn tặng tôi những sợi dây chuyền mà con bé cực kỳ trân trọng.
Tôi cũng tận hưởng hết mình sự xa xỉ của cuộc sống hào môn.
Trước khi bắt đầu đi học, cha Lâm đã chuyển tôi đến trường tư thục, học cùng với Lâm Minh Châu và Lâm Minh Dương.
Lúc ăn sáng, Lâm Minh Dương tỏ vẻ quan tâm đến tôi:
"Con sợ rằng Y Y sẽ không thể theo kịp tốc độ học tập ở trường tư thục."
Tôi cười khẽ: "Anh, lớp mười hai chỉ cần ôn tập, những kiến thức cần học đều đã học xong.”
Cha Lâm tán thưởng: "Cha đã xem qua thành tích trước kia của Y Y, lúc nào cũng ở trong top 3.”
"Con cũng không có cách nào, viện trưởng luôn nói với chúng con rằng học tập là lối thoát duy nhất cho những người ở phía dưới, con không dám lơ là việc học."
Lâm Minh Dương gật đầu: "Vậy là tốt rồi, chỉ là trình độ giáo dục phổ thông rốt cuộc không thể so với trường tư thục, muốn thi vào đại học tốt vẫn phải cố gắng.”
Tôi ra vẻ ngây thơ: "Không đâu, lần trước thi chung, bảy trường thống nhất đáp án, em vào top 10 thành phố, cha nói xếp hạng so với anh còn cao hơn.”
Nhìn khuôn mặt hắn đóng băng, tôi suýt chút nữa không nhịn được cười.
" Thật sao, thành tích Y Y tốt như vậy, nếu Minh Châu thông minh như cậu thì tốt rồi."
Thấy nói tôi không được, hắn lại đem mũi nhọn chĩa sang người Lâm Minh Châu.