Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Em Trai Tôi Bị Cả Thế Giới Kì Thị - 3

Cập nhật lúc: 2024-06-07 12:38:57
Lượt xem: 1,548

Lâm Mạt: ...?

Vung vẩy hai cánh tay gầy guộc, cậu ta khó chịu ra mặt, cẩn thận đeo găng tay đ.ấ.m bốc rồi nói với A Hạo: "Mày dám liếc mắt đưa tình với cô ấy? Mày muốn c.h.ế.t hả!"

Lâm Mạt: …

Có lẽ tất cả các chị gái trên thế giới đều có một sự áp chế huyết thống đối với em trai mình. Tương tự, tất cả các em trai trên thế giới đều có một loại thái độ đối với những người đàn ông muốn tán tỉnh chị gái mình: "Khốn kiếp, chỉ bằng mày mà cũng dám tán tỉnh chị gái tao? Chị ấy xứng với mười thằng như ngươi cộng lại còn dư!"

Vì em trai tôi quá kiêu ngạo, một câu nói đã đắc tội vô số người, trong giới giải trí có không ít nam minh tinh âm thầm ghét bỏ cậu ta. A Hạo cũng là một trong số những người ghét em trai tôi, chỉ là bình thường ngại thể diện nên không tiện xé xác nhau.

Nhưng hiện tại là em trai tôi đã chủ động dâng mình đến cửa. Anh ta mím môi đầy ẩn ý, ánh mắt đen láy nhìn tôi một cái thật sâu.

Tôi: ?

Anh ta có lẽ nghĩ em trai tôi thích tôi, khơi dậy tinh thần chiến đấu của anh ta với tư cách là một người đàn ông. A Hạo nói: "Tiểu Trần, hay là để cậu lên cuối cùng đi, nhìn thân hình cậu kìa, tôi sợ đánh cậu ra nông nỗi này."

Em trai tôi nói một cách mất kiên nhẫn: "Bớt nói nhảm đi, đàn bà quá."

A Hạo cau mày: "Tiểu Trần, chọc giận tôi không có lợi cho cậu đâu."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/em-trai-toi-bi-ca-the-gioi-ki-thi/3.html.]

Vừa dứt lời, em trai tôi vung một cú đấm, A Hạo theo bản năng lùi lại nhưng vẫn bị đánh trúng cằm, mặt anh ta lập tức tái mét. Em trai tôi vung vẩy cổ tay, nói bằng giọng điệu mỉa mai kiểu "Arigatou Gozaimasu":

"Chọc giận tôi thì có lợi cho anh lắm đấy."

A Hạo: "..."

Anh ta nổi giận, cơ bắp cánh tay cuồn cuộn, lao về phía em trai tôi. Tôi lập tức túm chặt váy, căng thẳng đến mức không dám thở mạnh. Vừa dứt lời, em trai tôi đã vung một cú đấm. A Hạo theo bản năng lùi lại nhưng vẫn bị trúng cằm, mặt mày tái mét.

Lâm Mạt nhìn tôi chằm chằm với ánh mắt như tẩm độc: "Bây giờ biết sợ rồi à? Cũng không biết là con tiện nhân nào khơi mào cuộc tranh chấp này. Nếu Cố Mặc Trần bị thương, hai mươi mấy triệu fan của anh ta có thể mắng c.h.ế.t cô. Cứ chờ mà rút lui khỏi giới giải trí đi, đồ bạch liên hoa c.h.ế.t tiệt!"

Trong những lời oán trách đầy hận thù của cô ta và tình hình căng thẳng trên sân khấu, tôi chầm chậm quay đầu lại, giọng điệu lưỡng lự nhưng dịu dàng, thành khẩn hỏi: "Vậy, nếu A Hạo bị thương thì fan của anh ấy có mắng tôi không?"

Lâm Mạt: ?

Trên mặt cô ta từ từ hiện lên một dấu chấm hỏi. Giây tiếp theo, trên đài vang lên một tiếng kêu thảm thiết, A Hạo bị đánh văng khỏi võ đài. Tôi đã sớm lường trước kết cục này.

Em trai tôi bắt đầu học tán thủ từ năm tuổi, từng thách đấu với võ sĩ hạng nặng hai trăm cân, đánh đến mức hành lá trong bánh bao chiên đối phương ăn hôm qua cũng bay ra ngoài. Đối phó với một A Hạo chỉ là chuyện nhỏ.

Tôi như thể đã diễn tập cả ngàn lần, vén váy chạy tới, vỗ một cái vào cánh tay bị thương của anh ta: "Ôi A Hạo ca ca, anh không sao chứ?”

Loading...