Giếng Cổ Trân An - Chương 41
Cập nhật lúc: 2024-05-27 21:06:40
Lượt xem: 70
Lúc bà mối tỉnh lại thì đã bị trói và được Nhạc Xuyên “ân cần” hỏi thăm. Bà ta chỉ cảm thấy bản thân đau nhức không thôi nhưng lại chẳng biết là bi ai đánh. Nhưng bà ta lại không hề sợ Nhạc Xuyên mà muốn dùng bùa phá bỏ dây trói. Nào ngờ dây trói kia chính là dùng bằng lá Bỉ Ngạn làm thành, một khi động tay vào thì sẽ bị siết chặt và hút đi dương khí.
Bà mối hối hận không kịp, nằm lăn ra đất suýt tắt thở đến nơi và thều thào cầu cứu Nhạc Xuyên: “Cứu tôi...dù sao tôi cũng không thể c.h.ế.t như vậy mà có đúng không?”
Nói về cái c.h.ế.t có vẻ như không ai rõ hơn Nhạc Xuyên, đợi thêm một lúc nữa, anh mới thu dây lại rồi hỏi: “Nói đi, ngoài kẻ kia thì bà còn cấu kết với ai nữa?”
Bà mối miệng kín như bưng, cứ như là trung thành lắm cho đến khi Nhạc Xuyên chuẩn bị lấy dây trói ra lần nữa thì bà ta mới chịu nói: “Thanh Vân...công chúa.”
“Nói cho rõ ràng mạch lạc, nếu không lưỡi bà cũng đừng mong dùng đến nữa.”
“Thanh Vân công chúa nói phải tìm mọi cách g.i.ế.c Thẩm Lệ Hoa, dù cho phải dùng bất cứ thủ đoạn nào. Bà ta chỉ muốn Vân Yên công chúa lấy được Ngạo Vũ và làm vương hậu của U Minh giới. Bà ta không quan tâm chuyện gì khác, lợi lộc chúng tôi được hưởng, bà ta chỉ cần kết quả.”
Quả nhiên Nhạc Xuyên đã sờ đến lưỡi của bà ta. Cảm thấy lưỡi không ổn nên bà ta mới thành thật nói chứ dọa không thì dễ gì mà ăn thua. Nhạc Xuyên nghe xong cũng hơi bất ngờ, anh vốn còn tưởng bà ta tranh chức vương hậu, không ngờ bà ta vẫn còn chút lòng bác ái của người làm mẹ đấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/gieng-co-tran-an/chuong-41.html.]
“Vậy nên bà mới nhân đó dâng lợi còn lại cho kẻ kia. Làm như vậy thì bà được gì?”
Có vẻ Thanh Vân công chúa không đáng sợ bằng kẻ kia. Và Thanh Vân này là món lợi đi kèm chứ không phải món đồ chính. Nên bây giờ nghe hỏi đến kẻ kia thì mụ ta nhìn dáo dác xung quanh như tìm kiếm sự trợ giúp. Nhạc Xuyên cau mày nhìn mụ ta rồi nói: “Bà cảm thấy tôi là ai, kết giới mà tôi giăng ra chưa từng có ai thâm nhập được vào đâu. Lúc ở nhà họ Đinh cũng là tôi cố ý bỏ kết giới để bọn người Trời vào đấy.”
Bà mối lại ngơ ra một lúc, tạm thời bà ta đang cần dùng hết bộ não của mình để hiểu Nhạc Xuyên nhưng vẫn không thể nào hiểu nổi. Chuyện ở nhà họ Đinh khi ấy nguy hiểm như vậy, rốt cuộc là anh cố ý hãm hại Ngạo Vũ nhưng Ngạo Vũ may mắn, hay là do anh quá kiêu ngạo, tự tin có thể dự liệu tất cả mọi việc trong tầm tay của mình?
Để mà nói thì bà mối có thể nhìn ra được ý đồ của Nhạc Xuyên với Lệ Hoa, nhưng với sức mạnh kia của mình thì việc Ngạo Vũ may mắn dường như khó xảy ra. Nhưng một lúc Nhạc Xuyên mới hỏi: “Rốt cuộc kẻ đó muốn gì ở Thẩm Lệ Hoa, muốn biến cô ấy thành quỷ dưới trướng ư?”
Dường như hỏi đúng ý đồ của bà mối nên bà ta ngậm chặt miệng sợ hãi nhìn quanh tìm sự giúp đỡ. Nhạc Xuyên không vội xử trí bà ta, anh thật sự muốn xem kẻ dám giả mạo anh có thể làm được những chuyện động trời như thế nào nữa.
Mà lúc này Lệ Hoa đã tìm tới Trình Nhất, lúc này anh ta đang ngủ trên giường. Anh ta đã biết được khi Lệ Hoa còn từ xa, nhưng anh ta chỉ nghĩ đó là lệ quỷ lang thang muốn kiếm chác mà thôi. Nhưng không ngờ tốc độ đi của Lệ Hoa quá nhanh, Trình Nhất còn chưa kịp đốt đèn thì cô đã tới.
Chỉ cảm thấy cơn lạnh kéo đến, cánh cửa phòng dù được khóa kĩ nhưng vẫn bung ra một cách nhẹ nhàng dễ dàng. Trình Nhất nuốt khan một cái, trình độ này thì đâu phải là lệ quỷ bình thường...
Không khí lại trở nên yên lặng như tờ, có tiếng kẽo kẹt vang lên, cánh cửa tự động lắc lư. Trình Nhất thở dài, anh nói: “Là quỷ hay thần cũng mau xuất hiện đi, đừng có ở đây giở trò nữa.”