Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

GIÚP SẾP CUA VỢ - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-10-19 20:48:15
Lượt xem: 294

1.

Khụ khụ, tôi tên là Tần Bất Ngữ.

Cu li mười đức tính tốt của thế kỷ 21, một sớm bất hạnh xuyên vào sách, thành viên đá cản đường trên con đường tình ái của nam nữ chính.

Vừa xuyên vào liền say rượu lái xe ngủm củ tỏi luôn, nguyên nhân là tác giả không viết được nữa muốn cắt truyện, cố tình cho nữ phụ ngủm để kết thúc.

May mà hệ thống ba ba mang tôi tới đây cho tôi một cơ hội sống lại, điều kiện đổi lại là tôi phải làm nam nữ chính thuận lợi HE, vẽ một dấu chấm hoàn hảo cho cả câu truyện này.

Nếu không tôi vẫn sẽ chếc.

Tôi nhổ vào, đây là chuyện người làm sao!

Thôi được rồi, nó đúng là không phải người.

Túm lại là, nhiệm vụ bây giờ của tôi là— giúp nam chính cua vợ!

Nhưng trước đó tôi phải né được vụ say rượu lái xe này đã.

Tôi lẻn tới bên tai người phục vụ nói khẽ: “Làm phiền cho tôi một hộp sữa tươi Vượng Tử.”

Người phục vụ: “Thưa cô, KTV không cho mang theo trẻ em. Nếu có vị thành niên, chỗ tôi kiến nghị ra cửa rẽ trái có công viên trò chơi thiếu nhi đó.”

Mé! Bị người ta khinh!

Trong đời bạn có bao giờ vì mạng sống mà mất mặt chưa? Tôi có đó.

Nhưng cuối cùng tôi vẫn dựa vào da mặt dày và ba tấc lưỡi, kiên trì tới cuối buổi tụ hội mà không dính giọt rượu nào.

Sợ mình không tỉnh táo lại đ.â.m đầu vào cái gì đó, tôi còn đặc biệt đi rửa mặt một cái.

Nhưng quả thật tôi không ngờ sẽ gặp anh ta ở cửa phòng vệ sinh nữ.

“Sếp Chu? Có việc gì à?”

Giờ này không phải anh bạn nên đang trên đường đưa nữ chính Hứa Chúc về nhà à? Hay là Hứa Chúc trong phòng vệ sinh, anh ta đang chờ?

Tôi thấy ánh mắt anh ta mang theo ba phần tìm tòi, bảy phần không vui.

Xong đời, có chuyện rồi!

Chỉ nghe anh ta nói:

“Làm mấy chuyện kì quặc ấy, cô muốn khiến tôi chú ý à?”

A ha? Mị làm gì cơ?

Với cả, lực chú ý của nam chính truyện bá tổng dễ hấp dẫn thế à!?

“Phải sếp ơi, quả thật là tôi muốn khiến anh chú ý.”

Chu Hoài nghe thế ngược lại nghệt ra một lúc, bạn xem cho dù là bản thân bá tổng cũng đếch chịu được lời kịch này. Trước khi anh ta mở miệng, tôi vội vàng bồi thêm một câu: “Như vậy tôi mới có cơ hội giúp ngài bày mưu theo đuổi vợ chứ!”

“Ai nói tôi muốn theo đuổi Hứa Chúc!?” Lão Chu bá đạo, túm sai trọng điểm rồi.

“Tự anh nói mà.” Tôi trả lời.

Chu Hoài: (? _? )

“Vì sao lại giúp tôi?”

“Nếu tôi nói, tôi là Nguyệt lão đầu thai, rảnh quá liền muốn kéo tơ hồng anh tin không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/giup-sep-cua-vo/chuong-1.html.]

Chu Hoài: “Trông tôi ngu lắm à?”

Tôi: (〃''〃) Có tí…

“Kỳ thuật tôi muốn tăng lương, giúp anh tán được Hứa Chúc xong tăng cho tôi từng này được chứ?” Tôi duỗi ra năm ngón tay khua khua trước mặt anh ta.

Chu Hoài quét một lượt từ chân đến đầu tôi, trong mắt mang theo chút khinh thường.

Làm gì!

Muốn tăng lương là sai à? Lẽ nào đó không phải là nguyện vọng chung của quần chúng nhân dân?!

Huống gì tôi chỉ đòi có năm trăm….

“Tăng năm nghìn là cô có thể giúp tôi theo đuổi v….về già cũng muốn ở cạnh người đó ấy hả?”

Ôi chà năm nghìn!!!

Oke, hóa ra là khinh tôi đòi ít quá. Với cả từ vợ nói bị bỏng miệng hay sao? Đều tới bên miệng rồi còn nuốt trở vào.

“Vậy một vạn?” Cơ hội vừa có thể sống vừa kiếm được tiền to đã bày ra trước mắt, tất nhiên tôi không muốn bỏ lỡ.

Anh ta “chậc” một tiếng, tiếp đó nói: “Thêm 5 vạn, trước Tết phải tán đổ.”

Tôi: !!! ∑(? Д? ノ)ノKhông hổ là bá tổng!

“Vâng sếp! Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!”

2.

Tần Bất Ngữ của thế giới này làm trợ lý đặc biệt cho tổng tài tập đoàn Dược Đằng, kinh tế hơn hẳn tôi ở hiện thực.

Chu cha mạ ơi, nhà này to thật đấy!

Giường trong phòng ngủ to ghê, cứu, cuối cùng tôi cũng thực hiện được ước mơ lăn vòng vòng trên giường rồi.

Trong thế giới thực, tôi không thể mua được hai phòng một sảnh ở trung tâm thành phố, chỉ có thể ở phòng trọ vùng ngoại thành xa xôi mấy trăm một tháng. Càng đừng nói là đặt một cái giường to vật thế này trong phòng, cái giường đơn của tôi chỉ quay người thôi cũng cọt cà cọt kẹt rồi.

Ngả người trên đống chăn mền mềm mại, thoải mái quá, thật muốn nằm ườn cả đời.

Ý thức tôi bắt đầu mơ hồ sắp ngủ, đột nhiên trong đầu lóe lên câu nói của hệ thống papa, tôi giật b.ắ.n mình ngồi dậy.

Không được!

Bây giờ không thể lười, tôi  phải nỗ lực nhanh chóng để nam nữ chính có kết cục, rồi mới hết nỗi lo để nằm ườn.

May mà hồi đó đọc không ít truyện bá tổng, mấy bộ chiêu số đó đều nằm gọn trong đầu tôi rồi.

Căn cứ kinh nghiệm của mình, tôi dùng cả đêm biên tập ra một phần tài liệu gửi cho nam chính vào rạng sáng lúc hai giờ hơn. Ấy, con người tôi một khi đã làm gì là phải ngay và luôn, trước khi gửi cũng không để ý thời gian.

Anh ta ngủ hay không tôi không biết, còn tôi vì tình yêu của anh ta lại cày mấy bộ sách thâu đêm.

Sáng ra rửa mặt nhìn thấy mình trong gương, tôi nhắm mắt.

NO! Không lẽ tôi lại ‘ra quân chưa thắng, thân đã tèo'.

Làm tôi không ngờ là, rõ ràng Chu Hoài đã nhận file, nhưng mấy ngày rồi đều không có hành động gì.

Như vậy không được, anh ta không gấp nhưng tôi thì gấp thật. Tôi ngồi trong ô làm việc thiên nhân giao chiến, tự hỏi có muốn trực tiếp đi vào hỏi xem anh ta muốn gì không.

Vừa định đứng dậy, lại nhìn thấy nữ chính Hứa Chúc đi về phía mình.

 

Loading...