Góa phụ Quý phi của Hoàng đế - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-07-13 23:27:36
Lượt xem: 100
Hai năm trước, Hoắc gia khởi binh làm loạn, khi đó ai ở hoàng thành cũng cảm thấy bất an.
Không ai ngờ, sau khi Hoắc tướng quân qua đời, Hoắc Úc vẫn luôn trấn thủ ở biên cương lại khởi binh làm loạn.
Cha lắc đầu nói bày trận đâu ra đó như thế không giống đột nhiên khởi binh.
Khi đó, không ai tin rằng một tiểu tử thúi miệng còn hôi sữa như hắn có thể tạo phản thành công.
Ngay cả tổ mẫu còn sợ hãi, nói không ngờ tiểu tử Hoắc gia này lại có dã tâm như thế, tự đào hố chôn mình, A Niếp không gả cho hắn là đúng.
Trưởng tỷ cúi đầu, lông mi run run ôm con mới vừa đầy một tuổi vô cùng lo lắng.
Không biết là vì lo lắng cho đệ đệ luôn nhắm mắt đi theo sau lưng nàng gọi tỷ tỷ khi còn bé hay vì phu quân bệnh tình càng lúc càng nghiêm trọng.
Điều bất ngờ chính là dọc theo đường đi có rất nhiều tướng lĩnh trấn thủ, đại thần phản bội. Hoắc Úc tiến vào hoàng thành chỉ mất hai năm.
Lão Hoàng đế trút hơi thở cuối cùng, để lại di chỉ nhường ngôi cho Hoắc Úc.
Không ai quan tâm vì sao di chỉ lại xuất hiện, quan trọng là hắn thật sự ngồi lên vị trí kia.
Thẩm gia là sủng thần tiền triều, lại từ hôn với hắn, nên trở thành mục tiêu tấn công, như chuột chạy qua đường ai cũng muốn đánh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/goa-phu-quy-phi-cua-hoang-de/chuong-2.html.]
Vì muốn lấy lòng tân đế nên thế gia đã đưa rất nhiều quý nữ tuổi cập kê tiến cung nhưng bị hắn trả về hết.
Hắn tuyên bố muốn đại tiểu thư Thẩm gia từng nổi tiếng kinh thành, tài năng xuất chúng vào cung hầu vua.
Khi đó, Thôi Thập An c.h.ế.t bệnh, trưởng tỷ đang túc trực bên linh cữu của vong phu.
Tổ mẫu nghe xong vô cùng tức giận, mắng Hoắc Úc là tên vô lại. Bây giờ hắn có quyền thế, có lẽ sẽ tìm cớ ra tay với Thẩm gia.
Đào Hố Không Lấp team
Trưởng tỷ không khóc không nháo, ngày nào cũng vui đùa với con, dường như chuyện xảy ra bên ngoài không hề liên quan đến tỷ ấy.
Ta đứng dưới hiên nhìn tỷ ấy, gương mặt không màng danh lợi vẫn giống như năm đó, chỉ là có thêm vẻ ung dung.
Nhưng trong lòng chúng ta biết rõ bây giờ Thẩm gia đã sa cơ lỡ vận, muốn an toàn thoát thân không dễ, dù tổ mẫu bảo vệ trưởng tỷ thế nào đi chăng nữa cũng không ngăn được miệng mồm mọi người nói về Thẩm gia.
Cuối cùng, khi một đứa bé ở Thẩm gia lại xảy ra chuyện, trưởng tỷ giao con mình cho tổ mẫu, bước lên kiệu hoa từ trong cung đến chờ ngoài cửa Thẩm phủ đã lâu mà không quay đầu lại.
Chỉ trong vòng nửa năm, Thẩm gia lại thành Thẩm gia lúc trước, là sủng thần của Hoàng đế, người ra người vào đông như trẩy hội.
Cha luôn tự xưng mình là người trong sạch cao quý, chưa từng nghĩ đến chuyện có một ngày ông ấy lại làm chuyện dơ bẩn bán nữ cầu vinh.
Ta nghĩ có lẽ đây là sự trả thù của Hoắc Úc?