Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Góa phụ Quý phi của Hoàng đế - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-07-13 23:29:58
Lượt xem: 20

Cuối cùng ta vẫn vào cung, với thân phận Thẩm quý nhân.

Hôm đó, trưởng tỷ lê thân thể bệnh tật đến gặp ta, nói rằng nếu ta không muốn thì tỷ ấy sẽ cầu xin tổ mẫu buông tha ta.

Ta quỳ trên mặt đất lắc đầu.

Trưởng tỷ, tỷ không biết chúng ta chưa từng có lựa chọn.

Đào Hố Không Lấp team

Hoắc Úc sẽ không bỏ qua cho Thẩm gia.

Trưởng tỷ đau khổ mấp máy môi: "Vậy cũng tốt, có muội ở cạnh ta, có thể chịu đựng thêm chút thời gian nữa."

Vành mắt ta chợt ửng đỏ.

Hoắc Úc phong tước cho phi tử như rừng nhưng chưa từng tuyên triệu, chỉ tới Trữ Tú cung của trưởng tỷ rồi ngủ lại đó.

Lâu dần, trên phố có lời đồn trưởng nữ Thẩm gia là hồ ly chuyển thế, một mình gả hai chồng, mê hoặc bệ hạ đảo điên, không phải dấu hiệu tốt.

Ta đi đến Trữ Tú cung của trưởng tỷ, tỷ ấy khoác áo lông chồn đang ở trong nội viện tỉa một cây hồng mai. Trời ngập băng tuyết làm nổi bật lên gương mặt tái nhợt của tỷ ấy.

Tỷ ấy thấy ta đến, gương mặt có vẻ lo lắng.

"Tiểu Lục, muội biết không, ta thật lòng muốn nuôi lớn Trường Lạc."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/goa-phu-quy-phi-cua-hoang-de/chuong-8.html.]

Trường Lạc chính là tiểu công chúa c.h.ế.t vào một năm trước.

Ta đi lên nắm tay tỷ ấy, khẽ nói: "Muội biết, trưởng tỷ, muội hiểu tỷ."

Ta dìu tỷ ấy ngồi lên băng ghế đá, tỷ ấy còn nói liên miên lải nhải: "Muội không biết, mỗi đêm khi ta nằm mơ sẽ nghe tiếng khóc của con bé. Con bé trách ta vì sao không cứu nó, nhưng ta có cách nào chứ, ta có cách gì chứ."

Ta nhìn thấy hai hàng nước mắt rơi trên khuôn mặt hốc hác của trưởng tỷ, lời ta muốn nói nghẹn trong cổ họng.

Tỷ ấy thật sự canh cánh trong lòng vì cái c.h.ế.t của Tiểu Trường Lạc, đến nay vẫn chưa thoát ra được.

"Bệ hạ giá lâm."

Ta đứng dậy hành lễ, thoáng nhìn Hoắc Úc đang âm trầm đi đến, trong lòng lo sợ bất an, không biết hắn nghe được bao nhiêu rồi.

Trưởng tỷ ngoan ngoãn nghênh đón, khoảng thời gian này dường như tỷ ấy đã nhận mệnh, ngoan ngoãn phục tùng Hoắc Úc.

Bởi vì Thôi Nguyện đã bị Hoắc Úc phái người đón đi, chẳng biết đi đâu.

Có một bông hồng mai rơi xuống tóc trưởng tỷ, Hoắc Úc cười ấm áp với tỷ ấy, xán lạn như ánh mặt trời.

Giờ phút này, dường như thiếu niên thẹn thùng bối rối thuở thiếu thời đã trở về.

Khiến ta ngẩn ra trong giây lát.

Loading...