Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hai người mẹ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-08-11 17:06:52
Lượt xem: 109

Mẹ tôi uống nước xong bỗng lại khóc.

 

"Miêu Miêu, mẹ thật không ngờ em con lại gặp phải chuyện như thế này. Mẹ tưởng con bé vẫn như trước, nổi loạn bỏ đi chơi mà thôi, mẹ có lỗi với con bé."

 

Mẹ tôi không thể ngừng khóc.

 

Đầu mũi tôi cảm thấy đau nhức.

 

Mẹ tôi thực sự có mối quan hệ rất căng thẳng với em gái tôi.

 

Em gái tôi có bản tính nổi loạn và thích chống lại mẹ từ khi nó còn nhỏ.

 

Bố tôi gặp tai nạn ô tô khi chúng tôi lên chín tuổi và chính mẹ là người đã nuôi nấng chúng tôi khôn lớn.

 

Hai người thường xuyên cãi nhau, mỗi lần cãi nhau là em tôi lại bỏ nhà đi.

 

Mỗi lần như thế nó thường đi ít nhất là hai hoặc ba ngày và lâu nhất là một tuần.

 

Lúc đầu chúng tôi khá lo lắng, nhưng sau đó chúng tôi cũng quen dần.

 

Nhưng tôi không ngờ rằng điều chờ đợi tôi lần này lại là một cái chets tàn khốc như vậy.

 

“Mẹ, mẹ nghĩ ai đã g.i.ế.c em ấy?” Tôi nhìn mẹ và nhẹ nhàng hỏi.

 

Em tôi hầu như không có bất kì mâu thuẫn gì với người khác nhưng th..i th..ể của nó lại xuất hiện trong ngăn kéo ở nhà với hình dạng kỳ lạ như thế này.

 

Điều quan trọng nhất là chúng tôi ở nhà ba ngày qua nhưng không hề nghe thấy một tiếng động nào.

 

“Mẹ không biết.” Mẹ tôi cắn môi, vẻ mặt đau khổ nói.

Trà Sữa Tiên Sinh

 

"Tên sát nhân này có thể gi..ết em gái con một cách tàn nhẫn như vậy rồi giấu x..ác trong nhà chúng ta. Rõ ràng hắn đang khiêu khích chúng ta."

 

"Em gái con rất ít giao tiếp với mẹ. Mẹ cũng không biết con bé có hiềm khích với ai không."

 

Mẹ vừa nói vừa thở dài mệt mỏi và lau nước mắt.

 

Nhìn thấy mẹ như vậy, tôi bắt đầu cảm thấy buồn.

 

Có lẽ mã Morse chỉ là lấy từ một bộ phim kinh dị nào đó mà em tôi đã xem.

 

Suy cho cùng, những cô gái ở độ tuổi này luôn thích những điều kỳ lạ.

 

Người mẹ mà tôi nhìn thấy trước đây… có lẽ do tôi đã quá mệt mỏi và bị ảo giác.

 

Tôi nhẹ nhàng an ủi mẹ rồi rời khỏi phòng.

 

Khi tôi đóng cửa lại, tôi thấy mẹ tôi dường như quay đầu lại một lúc và nhìn tôi chăm chú.

 

Anh trai đang ngồi trên ghế sô pha, cố ý xin nghỉ phép ở công ty để lo tang lễ cho em gái.

 

Trạng thái tinh thần của anh ấy cũng không tốt lắm, sắc mặt trông rất đau khổ.

 

Tôi ngồi cạnh anh trai tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/hai-nguoi-me/chuong-2.html.]

 

"Anh ơi, chúng ta đi ngủ thôi. Ngày mai chúng ta phải chuẩn bị cho tang lễ của con bé nữa." Tôi nhẹ nhàng nói.

 

Anh trai cứng ngắc quay đầu lại, sắc mặt tái nhợt dị thường.

 

"Miêu Miêu, anh phát hiện một chuyện rất kỳ lạ."

 

Dưới ánh sáng mờ ảo của phòng khách, mắt anh tôi lóe lên một thứ ánh sáng kì lạ.

 

Tôi nhìn thấy một số đĩa DVD trước mặt anh ấy.

 

Tôi biết những cuốn băng này được bố tôi quay khi ông còn sống.

 

Bố tôi là một nhiếp ảnh gia và thích ghi lại cuộc sống gia đình.

 

Tôi chưa kịp nói gì thì đã thấy anh tôi mím môi rồi nhét cuốn băng video vào máy.

 

Tiếng cười trong trẻo của em tôi vang lên từ TV.

 

Mắt tôi ươn ướt.

 

Video này được quay khi em gái tôi sáu tuổi.

 

Lúc đó, em tôi, mẹ tôi và tôi đang chơi trò chơi gia đình, còn anh trai tôi thì chơi game.

 

Giọng bố vang lên: “Nào, cùng nhìn vào camera và mỉm cười nhé”.

 

Một video gia đình vô cùng ngọt ngào.

 

Tôi hỏi anh tôi, video này có vấn đề gì sao?

 

Anh tôi không trả lời câu hỏi của tôi và bật một đoạn băng khác.

 

“Xem đoạn phim này đi rồi em sẽ biết.”

 

Giọng anh tôi khẩn trương và bất an.

 

Đoạn băng này được ghi lại khi em gái tôi khoảng tám tuổi.

 

Tôi và con bé đang ngồi trên sàn chơi đồ chơi. Anh trai tôi đang làm bài tập về nhà. Còn bố mẹ tôi đang mỉm cười và nấu ăn trong bếp.

 

Một hình ảnh rất gần gũi và quen thuộc.

 

Nhưng tôi đột nhiên cảm thấy một cảm giác kỳ lạ mạnh mẽ bao trùm.

 

Cuối cùng, tim tôi đập thình thịch và tôi nhìn chằm chằm vào màn hình với vẻ hoài nghi.

 

"Làm sao... làm sao có thể?" Tôi sợ hãi nói.

 

“Anh cũng phát hiện ra.” Anh tôi run rẩy nói.

 

Trong video này có sự xuất hiện của tôi, anh trai, em gái, bố và mẹ.

 

Thế thì ai đang cầm máy quay phim chúng tôi?

Loading...