Hàn Môn Đích Nữ - 6
Cập nhật lúc: 2024-11-01 21:18:14
Lượt xem: 29
Nhan lão thái thái:
"Bọn họ cũng đi, phụ thân con gửi thư nói lần này có thể hắn còn giữ chức quan cũ , mẫu thân con ở bên kia mua một ít ruộng đất , vừa vặn tam thúc của con đi qua hỗ trợ trông nom một chút."
Hai tay Đạo Hoa chống cằm, nghi ngờ nói:
"Sao phụ thân còn chưa thăng chức? Ông làm Huyện lệnh đã ba nhiệm kỳ rồi , năng lực này có chút không được a”
Nhan lão thái thái liếc cháu gái một cái, sắc mặt cũng trầm xuống, hiển nhiên cũng là lo lắng cho con trai trưởng, thở dài nói: "Phụ thân ngươi xuất thân hàn môn, không có gia tộc chống đỡ , trên con đường làm quan cũng không có ai giúp đỡ , thăng chức nào dễ dàng như vậy?"
Lời này không biết nên nói tiếp như thế nào nữa.
Nàng tuy sống lâu hơn một đời, nhưng thật đúng là chưa từng tiếp xúc quan trường.
Thấy lão thái thái tâm trạng có chút không vui, vội vàng nói sang chuyện khác:
"Vậy những thứ trong nhà làm sao bây giờ?"
Nhan lão thái thái lập tức bị dời đi sự chú ý :
“Tổ mẫu đã nghĩ kỹ, ruộng đất trong nhà sẽ cấp cho người trong tộc gia cảnh nghèo trông nom. Về phần phòng ở, năm ngoái người của ngũ phòng bởi vì cứu người mà gãy mất một chân, bình thường không tìm được việc gì để phụ cấp gia dụng, để cho cả nhà bọn họ ở lại trông coi giúp."
Thấy Nhan lão thái thái đã tính toán xong hết thảy, Đạo Hoa hoàn toàn hết hy vọng: "Vậy chúng ta khi nào đi?"
"Sau thu hoạch vụ thu!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/han-mon-dich-nu-fpzy/6.html.]
Nhan lão thái thái thấy tôn nữ lộ vẻ miễn cưỡng , xoa xoa đầu của nàng : "Con đó, sinh ra trong phúc không biết phúc, đi gặp phụ thân làm huyện thái gia, còn không tình nguyện như vậy."
“Con không có không tình nguyện."
Đạo Hoa thầm nghĩ trong lòng , nàng chỉ là không biết nên làm sao để chung sống với bọn họ.
Thời điểm thai xuyên qua, phụ mẫu kiếp này của nàng tuổi còn không lớn bằng tuổi nàng kiếp trước a !
……………
Nhan gia thôn. Đại viện Nhan gia.
Đạo Hoa ngồi ngay ngắn ở chính phòng , nghiêm túc ghi chép lại thu hoạch năm nay.
Nhan lão thái thái ngồi ở một bên, vẻ mặt từ ái nhìn nàng , thấy tôn nữ ghi chép từng khoản thu hoạch rõ ràng , trên mặt không khỏi càng thêm đắc ý cùng kiêu ngạo.
Bà biết, người trong thôn thầm nói bà thiên vị , , không biết thương tôn tử , hết lần này tới lần khác lại yêu thương một tiểu nha đầu tận xương tủy.
Nhưng những người đó cũng không nhìn xem, Đạo hoa nhà nàng hiếm có biết bao.
Không chỉ có dáng dấp đẹp, còn đặc biệt rất thịnh vượng.
Vừa ra đời, trưởng tử của nàng thi rớt hai lần liền trúng cử, năm thứ hai càng là đề danh bảng vàng, trúng tam giáp đồng tiến sĩ, được bổ nhiệm làm huyện lệnh thất phẩm.
Sau đó, vốn nhà nàng chỉ có thể coi là gia đình bậc trung ở Nhan gia thôn , bắt đầu một năm lại một năm sống tốt hơn , dần dần thịnh vượng lên.