Hắn từng hứa sẽ cưới ta, mũ phượng khăn quàng vai rước ta về - Chương 30
Cập nhật lúc: 2024-08-10 14:55:24
Lượt xem: 1,423
11,
"CÓ học thuật pháp ma tộc không?"
Mỗi chữ mỗi câu của Tư Hoành, Tiên gia bốn phía cũng đều lo lắng nhìn chằm chằm"Vấn tâm" .
"Không."
Ta trả lời ngay.
"Vấn tâm" Chưa từng xuất hiện dị trạng.
Tư Hoành thần sắc như thường, tựa như đã sớm biết ta thanh bạch.
"Đã từng thực hiện chú thuật bên trên dây tơ hồng chưa?."
"Chưa từng."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Có bao giờ nghĩ tới dùng tà thuật khống chế ta không."
"Chưa hề."
Từ đầu đến cuối, "Vấn tâm" đều không có bất kỳ dị dạng gì.
Rõ ràng chỉ là ba câu hỏi bình thường, lúc trả lời hai chữ cuối cùng, lại có chút nghẹn ngào.
Sáu mươi ba năm, ta rốt cục có thể rửa sạch sẽ cái tội danh này.
Tư Hoành thu hồi"Vấn tâm" , không nhìn một đám yêu tiên cùng thiên quân trong điện , nhìn ta ôn thanh nói, "Theo ta."
Thế là hắn mang ta nghênh ngang đi ra khỏi Nghị Sự Điện.
Ngoài điện, quân đội trật tự rành mạch ngăn cách tiên gia muốn đuổi theo ra.
Ánh nắng ấm áp, chiếu lên trên người rất dễ chịu.
Cho tới giờ khắc này, mới giống như là đang sống.
"Có một số việc vụ cần xử lý, sau đó sẽ để phượng chủ về Hồng Phong cốc."
Tư Hoành đi ở phía trước, cũng không nhìn thấy thần sắc của hắn.
"Được, đa tạ điện hạ giải vây."
Hắn chợt dừng bước, quay người mặt hướng về phía ta.
"Phượng chủ là quân chủ Hồng Phong cốc, chú ý tốt cho con dân trong cốc là được, bất luận người nào muốn nhờ, đều không được ôm lấy chuyện không thuộc về mình."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/han-tung-hua-se-cuoi-ta-mu-phuong-khan-quang-vai-ruoc-ta-ve/chuong-30.html.]
"Phải, ta đã ghi nhớ."
Đối phương gật đầu, con đường sau đó t, chúng ta đều không nói qua một câu.
Trên thực tế, từ khi trăm năm trước tại tết Trung thu biểu lộ cõi lòng, hắn liền không thế nào nói chuyện cùng ta nữa.
Lúc ấy ta rất không cam lòng, liền đi theo phía sau hắn, cũng như hiện tại vậy, như cái đuôi nhỏ của hắn.
Đến Tràng Định điện, Tư Hoành để cho ta ngồi xuống chờ, chính hắn thì triệu kiến mấy vị tướng lĩnh, thương thảo cái gì đó.
Không có ý tứ tránh ta, ta tại trong bình phong nghe được rất rõ ràng.
Thì ra, tôn chủ Ma vục thức tỉnh, mấy lão quái vật hẳn là sẽ hợp lực, giống năm trăm năm trước, xé mở vô số vết nứt không gian.
Bọn người Tư Hoành muốn thiết hạ trước mấy cái Tru Ma đại trận.
"Điện hạ, lão quái Ma tộc nếu không ra, nên làm thế nào cho phải."
"Cô tự có biện pháp, chiến dịch lần này không phải tiêu diệt M tộc, mà là khiến cho bọn chúng vĩnh viễn không ra khỏi Ma vực được nữa."
Tiếp theo Tư Hoành phân công nhiệm vụ khác biệt cho các tướng lĩnh khác, đám người hàn huyên thật lâu, cho đến khi ánh chiều tà le lói.
Lúc bọn hắn rời đi, ta đang gục xuống bàn nhắm mắt dưỡng thần.
Kỳ thật có chút khó chịu, nửa mê nửa tỉnh, Tư Hoành giống như đến xem ta một chút, lại đi ra ngoài xử lý công văn.
U ám một lát, đột nhiên nghe được có người xông vào Tràng Định điện, tiên hầu không thể ngăn lại.
"Đế cơ, không thể đi vào."
"Tư Hoành, Tư Hoành, vì sao không muốn gặp ta."
Ta bỗng nhiên bừng tỉnh, ý thức được là Minh Hoa chuẩn bị vào trong điện.
Cách bình phong, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy Tư Hoành hạ bút trong tay, giương mắt nhìn về phía Minh Hoa đi tới.
"Công việc bề bộn, không nhàn rỗi."
Hắn nói như vậy, Minh Hoa hiển nhiên không hài lòng.
"A hoành, từ khi từ biệt tại Hồng Phong cốc, chúng ta đã mấy tháng không gặp, ta rất nhớ nchàng."
Thì ra bọn hắn những ngày qua cũng không gặp mặt, những cái đồn đại mà muốn gì được nấy kia đều là giả.
Thanh âm của Minh Hoa mềm xuống, đi qua muốn dựa vào thân của Tư Hoành.
Ta có chút xấu hổ, vội vàng quay đầu đi chỗ khác, không nhìn tới.