Hắn từng hứa sẽ cưới ta, mũ phượng khăn quàng vai rước ta về - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-08-10 10:17:53
Lượt xem: 1,994
Sau khi từ cực bắc sông băng ra ngoài, ta ngầm trộm nghe được rằng Thanh Khâu cố ý chiếm đoạt Hồng Phong cốc.
Ta nhìn thẳng vào mắt thiên hậu, "Hồng Phong cốc nguyên là lãnh thổ của tộc ta, như thế nào lại biến thành lãnh thổ của Hồ tộc rồi, hi vọng thiên giới có thể cho bé gái mồ côi là ta một câu trả lời hợp lý, cho mười vạn anh linh một câu công đạo!"
Thiên hậu lúc này mới thở dài một hơi, "Hồ tộc chỉ là ...... Thôi, bản cung sẽ để cho bọn hắn rời đi."
"Thì ra, thừa dịp ta bị phạt tại cực bắc, vô cớ xâm chiếm cố thổ tộc ta, bây giờ chỉ vẻn vẹn rời đi là xong chuyện sao."
"Vũ nhi!"
Ta biết sau ngày hôm nay, ctình cảm của mình cùng thiên hậu cũng sẽ tan thành mây khói, nhưng việc liên quan đến địa bàn của tộc nhân, nhất định phải dựa vào lí lẽ mà biện luận.
"Nương nương vẫn là gọi ta Linh Vũ, Linh Vũ của Hỏa Phượng tộc, bây giờ cha huynh đã mất, ta lẽ ra là người kế tục đế vị."
Thiên hậu im lặng, "Ngươi muốn như nào."
"Đem Hồng Phong cốc khôi phục nguyên dạng, thứ bị yêu tà trộm đi phỉa trả cho chủ cũ, trọng phạt yêu tà chiếm chỗ, chịu đủ hộ sơn đại trận, chỉ cần làm được những này. Ta lập tức để Minh Hoa sưu hồn thu hoạch ký ức."
"Ngươi, ngươi chửi chúng ta là yêu tà!"
Minh Hoa khó thở, muốn động thủ, lại cố kỵ không dám, cuối cùng là nhịn xuống.
Thiên hậu trầm tư thật lâu, chậm rãi phun ra một chữ “ được”.
"Chỉ là, đến lúc đó bản cung còn cần ở trên thân thể ngươi thiết hạ cấm chế, cuối cùng cả đời này của ngươi, không được đem việc này nói cho Tư Hoành."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Rời khỏi Phượng Ngô cung, ta thở ra một hơi thật dài.
Còn tốt, cuộc đời của ta, cũng không dài lắm.
Đến lúc đó cùng Hồng Phong cốc vùi sâu vào dưới mặt đất, cái gì cũng đều không cần lo lắng nữa.
Ta tăng tốc bước chân, dự định về Lạc Hà cung thu thập bài vị tộc nhân, đến lúc đó mang đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/han-tung-hua-se-cuoi-ta-mu-phuong-khan-quang-vai-ruoc-ta-ve/chuong-9.html.]
Ai ngờ phía trước trùng trùng điệp điệp một đoàn người, là Tư Hoành cùng một đám tiên hầu dãn đầu đi tới.
Hắn hôm nay mặc một bộ áo màu tím, dáng người thẳng tắp, quý khí nghiêm nghị, hai mắt lạnh lùng sáng như sao, nhẹ nhàng đảo qua trên mặt ta.
Lui không được, tránh cũng không được, ta cuống quít quỳ gối một bên, cúi đầu.
Dời ánh mắt xuống, nhìn thấy vạt áo tím của hắn không nhúc nhích, tựa hồ dừng lại ngay trước mặt ta
"Tiên tử có tổn thương, có thể miễn quỳ lạy."
Âm sắc hoàn toàn như trước đây như ngọc vỡ ở Côn Luân, rất êm tai, bởi vậy, ngữ khí dù bình thản cũng mang một tia ôn hòa.
Hắn không chờ ta đáp lời, nói xong liền cất bước đi.
Hơn nửa ngày ta mới đứng lên, nhìn theo hướng của hắn, có chút thoải mái, nhưng chua xót nhiều hơn.
Đây có lẽ là lần cuối cùng gặp hắn.
Hẹn không gặp lại, Tư Hoành.
Nguyện lang quân thiên tuế, vạn tuế, vạn tuế bình an.
Làm một thiên quân tốt, bình định tứ hải.
5,
Về phía Minh Hoa, các nàng không có thời gian chậm trễ, cho nên tất cả những chuyện ta yêu cầu, ngày kế tiếp liền đều nhất nhất hoàn thành.
Dùng thánh vâth thiên tộc "Tam thiên kính" Nhìn qua Hồng Phong cốc, xác nhận hết thảy đều hoàn mỹ, ta đồng ý buổi chiều sẽ đến Phượng Ngô cung để Minh Hoa sưu hồn
Thời gian còn sớm, ta đẩy ra điện thờ bài vị tộc nhân, một mình thu thập.
Hai người Tiểu Thanh Tiểu Bạch đã bị thiên hậu triệu hồi.
Dù sao ta cũng sắp rời đi, kể cả có giám sát cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa.