Hậu Cung Kì Diệu Của Trẫm - Chương 12 13
Cập nhật lúc: 2024-09-24 11:51:26
Lượt xem: 554
Kỳ triều cống của các tiểu quốc đang đến gần, tình hình thiên tai trong dân gian đã ổn định. Thành tích mà những quý nữ do Kỳ Tình dẫn dắt đạt được cũng rất đáng kể. Hàng vạn lượng bạc đặt trước mắt, ta vung tay quyết định cho chính sách mới triển khai trước tại kinh thành.
Như dự đoán, ngay khi chính sách này được công bố trên triều đình đã gây ra không ít tranh cãi. Đa số vẫn giữ quan điểm phản đối, ta nhìn quanh thì thấy phần lớn là thuộc phe Tả Tướng. Cái lão cáo già ấy vẫn giữ thái độ trung lập. Nghĩ đến kỳ triều cống sắp tới, ta chỉ đành phải tạm thời gác lại chuyện này. Món nợ này sẽ chờ đến lúc đó cùng tính toán với hắn.
Chiều tối tại Dưỡng Tâm Điện, Mục tướng quân và Tả Đô Ngự Sử vội vàng đến. Đêm thu sương giá lạnh, khi họ vào, hơi ẩm vẫn bốc lên từ người. Ta sai cung nhân chuẩn bị ít trà nóng, cẩn thận lắng nghe họ trình bày từ đầu đến cuối. Còn những danh sách quan lại bảo vệ nhau, từng lớp từng lớp lột xuống.
Nếu mà xử lý từng người như vậy, thì một nửa triều đình sẽ trống rỗng. Mục tướng quân nghiêm túc nói:
“Trong số những người cầm đầu, có không ít người có quan hệ với Tả Tướng.”
“ Thần cho rằng tạm thời chưa nên làm rúng động.” Tả Đô Ngự Sử nói. Ta gật đầu, đồng tình với ý kiến của ông ấy, hiện giờ đúng là không phải thời điểm tốt nhất.
Suốt một đêm dài trò chuyện thân tình với hai người, trong lời nói của họ đều nhắc đến An Nhi với sự khen ngợi, ta lại thêm phần kính trọng nàng ấy. Có lẽ thiên nữ giáng trần cũng chỉ đến thế mà thôi.
13
Ta đến gặp An Nhi, mặc dù đã chạy đôn chạy đáo nhiều ngày nhưng làn da trắng mịn của nàng vẫn không thay đổi, thậm chí còn mịn màng hơn trước. Xem ra nước linh tuyền đúng là một bảo vật tuyệt vời.
Khi ta hỏi nàng lần này muốn được ban thưởng gì, nàng trầm ngâm một lúc rồi đột ngột đáp: “Tự do.”
“Ta đã đi qua núi sông, trải qua nhiều vùng đất, giờ không muốn bị giam cầm ở nơi này nữa.”
Trong đôi mắt nàng có sự phóng khoáng mà ta chưa từng thấy ở những cô gái chốn khuê phòng, tất nhiên… trừ những yêu ma quỷ quái trong hậu cung của ta.
Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh!
Đây là công sức của team mèo con lười học, chúc các bạn đọc truyện vui❤️
Vì chút ích kỷ, ta không muốn thả nàng đi. Dù sao thì quốc gia rộng lớn như vậy, khi cần nàng, thật khó để tìm được ai như nàng.
Có vẻ như nàng đọc được sự do dự của ta, nàng mỉm cười nói: “Mỗi năm cuối năm, ta sẽ trở về cung để đón Tết, dù sao đây cũng là nhà của ta rồi.”
Ta ngập ngừng một lúc, sau đó mỉm cười đưa tay ra: “Ừ, hoan nghênh nàng trở về nhà bất cứ khi nào.”
Nàng mỉm cười, nắm lấy tay ta: “Có vẻ Kỳ Tình thật sự có sức ảnh hưởng.”
Đúng vậy, không sai chút nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/hau-cung-ki-dieu-cua-tram/chuong-12-13.html.]
Ngày tiếp đón sứ thần các nước đang đến gần, hoàng hậu và bốn phi tần tụ họp để bàn bạc chi tiết về buổi yến tiệc sắp tới.
Chủ yếu là do hoàng hậu phụ trách, mọi công việc đều do nàng phân công.
Ta ở điện Dưỡng Tâm, đọc qua những văn thư xin phép từ các triều đình khác.
Tả tướng đã làm rất kỹ để phòng ngừa ta, Hắc Phong vẫn chưa thể đột nhập vào thư phòng của hắn mà không bị phát hiện.
Quốc yến này, có lẽ là cơ hội tốt.
“Hoàng thượng, Ninh phi cầu kiến.”
Ta đặt tấu chương xuống: “Cho vào.”
Nàng không khách sáo, bước vào và ngồi xuống, đưa cho ta một chiếc hộp.
Ta nghi hoặc nhận lấy, mở ra thấy bên trong là một vài văn thư.
Nội dung trên đó là hiệp ước hòa bình, đây cũng là mục đích chính của chuyến viếng thăm từ các nước khác, nhằm duy trì hòa bình.
Nhưng giấy này đặc biệt kỳ lạ, ta chắc chắn rằng đây không phải là loại giấy thông thường, trên đó còn in những ký hiệu kỳ lạ.
Ta biết nàng có rất nhiều đồ kỳ quái, bây giờ ai cũng có một miếng ngọc bội nên thuật đọc tâm của ta đã trở nên vô dụng, nhưng nhờ vậy mà ta cũng có được chút bình yên.
Khi ta đang chăm chú xem xét, nàng giải thích: “Hiệp ước này một khi đã ký kết, nếu phản bội, hệ thống sẽ có sét đánh trừng phạt, bảo đảm đất nước hòa bình trong trăm năm.”
“!!”
Nếu đúng như vậy, đây là điều tốt lành cho quốc gia và bách tính.
“Tuyệt vời, tuyệt vời!”
Ta vui mừng cất cẩn thận các văn thư vào hộp, trân trọng như một báu vật.