Hệ thống ăn một miếng trả mười miếng - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-07-01 20:41:13
Lượt xem: 45
9.
[Chúc mừng chủ nhân đã ràng buộc thành công, hệ thống nhắc nhở chủ nhân rằng cơ hội sử dụng chỉ có 5 lần, vì vậy, người phải hết sức thận trọng khi sử dụng.]
Ta ngẩn người, chỉ có 5 lần sử dụng thôi sao?
Ta suy nghĩ một lát, rồi đáp: "Không vấn đề gì!"
Giọng nói kia lập tức thở phào nhẹ nhõm, vui mừng đến rơi nước mắt: [Ta đã chờ đợi 300 năm, cuối cùng cũng tìm được chủ nhân rồi, hu hu hu...]
Như sợ ta đổi ý, hệ thống vội nói tiếp: [Chủ nhân, xin hãy yên tâm, chỉ cần người sử dụng hết 5 cơ hội và thành công báo thù cho mẹ, ta sẽ thực hiện lời hứa, để mẹ người trở về thế giới của bà ấy.]
Ta gật đầu, giờ đây ta đã đường cùng, chỉ cần có chút hy vọng, ta cũng phải thử xem sao!
Sau đó lại hỏi: "Ta đã ràng buộc thành công rồi, vậy có thể bắt đầu sử dụng được chưa?"
Hệ thống cười hì hì đáp: [Tất nhiên là được rồi, thưa chủ nhân, xin hỏi người muốn chọn ai làm đối tượng cho lần phản đòn đầu tiên?]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/he-thong-an-mot-mieng-tra-muoi-mieng/chuong-8.html.]
Ta lạnh mặt, nghiến răng nói: "Thiếu phu nhân của Uy Viễn tướng quân phủ, vợ của Quý Vân Tiện, Tề Ngọc!"
10.
["Hệ thống phản đòn gấp mười" khởi động thành công, chủ nhân đã chọn Tề Ngọc của Uy Viễn tướng quân phủ làm đối tượng sử dụng lần phản đòn đầu tiên, xin người xác nhận lại lần nữa, có muốn phản đòn Tề Ngọc không?]
Ta nhắm mắt lại, định thần lại, hồi hộp đáp: "Ta xác nhận."
[Chúc mừng chủ nhân, lần sử dụng thứ nhất thành công, bất cứ điều gì Tề Ngọc làm với người sẽ bị phản đòn gấp mười lần hiệu quả lên chính nàng ta, chúc người sử dụng vui vẻ!] Hệ thống nói xong câu đó rồi biến mất.
Ta thở ra một hơi dài, ngồi phịch xuống nền đất lạnh lẽo ẩm ướt, lòng mãi không thể bình tĩnh.
Tất cả vừa rồi đều như một giấc mơ vậy, liệu hệ thống phản đòn kia có thực sự hiệu nghiệm không?
Ta ngồi chờ đợi trong tâm trạng hoang mang cho tới sáng, mãi đến canh ba, cửa nhà kho bị đẩy ra, nha hoàn Minh Nguyệt vốn thân thiết với ta vui mừng chạy vào đỡ ta dậy: "Thư Đường, cô được cứu rồi, mau theo ta đi thôi."
Ta giật mình trong lòng, vội nắm lấy tay nàng hỏi nhỏ: "Chẳng lẽ... chẳng lẽ thiếu phu nhân gặp chuyện rồi sao?"