Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hệ thống công lược nhân vật phản diện bất ngờ - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-10-17 12:12:18
Lượt xem: 126

Ngắn ngủi một buổi chiều.

 

Tạ Trường Lăng liên tục thổ h.uyết.

 

Đã mấy thái y đến thăm khám.

 

Nhao nhao nói chưa từng thấy qua loại bệnh của thất hoàng tử, không biết cách chữa.

 

Lục Nguyên Nguyên đẩy đám người ra.

 

“Để ta tới! Ta là truyền nhân đời thứ mười tám của dược vương!”

 

Nói rồi nàng móc ra một bộ ngân châm.

 

Khi dừng châm lại.

 

Tạ Trường Lăng đã bị đ.âm thành con nhím.

 

Mỉm cười nói với Tạ Cảnh Phong và những người đang vây xem.

 

“Cho ta mười năm, ta nhất định sẽ trị khỏi!”

 

Thời khắc mấu chốt, còn phải tìm bác sĩ.

 

Theo yêu cầu của Lục Nguyên Nguyên.

 

Ta mở máy biến điện năng thành âm thanh.

 

Hệ thống đeo kính râm nói một tràng: [Này, mọi người ~ ta đã hỏi qua các tiền bối trong cục, bọn họ nói Tạ Trường Lăng đã nhận trừng phạt vì vi phạm quy tắc thế giới.]

 

Thấy ba người chúng ta đều không nói chuyện.

 

Hệ thống tiếp tục nói: [Tạ Trường Lăng là nam chính của thế giới này, hắn là người yêu nữ chính mà không phải Ngôn Thu, quy tắc thế giới sửa đổi ký ức của Tạ Trường Lăng, nhưng đều thất bại, bởi vì chỉ cần vừa nhìn thấy được Ngôn Thu, hắn sẽ phản kháng thoát khỏi quy tắc của thế giới, cho nên quy tắc thế giới nổi giận, buộc các ngươi phải trở lại quỹ đạo.]

 

Lục Nguyên Nguyên há miệng thành chữ O.

 

“Hiện tại cũng có kiểu nhân vật phản diện không phải là người sao?”

 

Hệ thống: [Yes! Đây chính là thần chủ đại nhân tự mình viết nên quy tắc!]

 

Ta kinh ngạc đứng tại chỗ.

 

Trách không được ngày đó ta thành thân cùng Tạ Cảnh Phong, Tạ Trường Lăng giống như một cương th.i không có linh hồn.

 

Hắn không thể yêu ta, cũng không nên yêu ta.

 

Đây là thế giới thiết lập cho hắn.

 

Nhưng hắn lại tàn phá cơ thể, lại đ.iên cuồng mọc ra m.áu thịt.

 

Đem hết toàn bộ sức mạnh để yêu ta.

 

Ta cố nén cảm xúc đang tuôn trào, hỏi hệ thống.

 

“Vậy ta đi thì sao?”

 

Hệ thống: [Trên lý thuyết như vậy thì không sai....]

 

Tạ Cảnh Phong một mực trầm mặc bỗng nhiên mở miệng.

 

“Có lẽ, ta có cách.”

 

28

 

Ta nguyện cảm Tạ Cảnh Phong là thiên tài.

 

Hắn phát hiện ra bug mà hệ thống không biết.

 

Hắn nói trong thế giới này.

 

Giá trị hắc hóa có thể khống chế.

 

“Trước đó ta muốn để ngươi nói chuyện nhiều hơn với ta, ta sẽ cố gắng khống chế giá trị hắc hóa của mình.”

 

“Cho nên chỉ cần Tạ Trường Lăng duy trì giá trị hắc hóa, thế giới quy tắc sẽ nhận định hắn là nhân vật phản diện, ngươi có thể một mực công lược hắn, một mực.... ở cùng với hắn. hoàn thành nhiệm vụ công lược hắn, ngươi sẽ nhận được một lần mở cánh cửa thời gian, ngươi có thể tùy lúc trở lại thế giới của ngươi.

 

Hệ thống ô ô ô: [Hắn đã sắp xếp xong hết thảy, ta thấy mình rất vô dụng.]

 

Lục Nguyên Nguyên an ủi nó.

 

“Từ đầu ngươi cũng vô dụng mà.”

 

Hệ thống càng khóc lớn hơn.

 

Cũng giống như Tạ Cảnh Phong nói.

 

Sau khi giá trị hắc hóa của Tạ Trường Lăng tăng lên, quả nhiên hắn lại trở thành đối tượng công lược của ta.

 

Lại bắt đầu bò qua cửa sổ tam vương phủ.

 

Tạ Cảnh Phong cố ý ngồi trong phòng chờ hắn, bắt quả tang hắn.

 

“Thất đệ thật là có nhã hứng a, nửa đêm còn đến phủ ta ngắm trăng sao?”

 

Tạ Cảnh Phong mặt không đổi sắc.

 

“Nghe nói ánh trăng ở phủ của tam ca là tuyệt đẹp nhất kinh thành, thần đệ mạo phạm đến đây.”

 

Ta đen mặt đứng giữa hai bọn họ.

 

“Cũng không sai biệt lắm, hôm nay trời đầy mây.”

 

Tạ Cảnh Phong cười nhìn về phía ta.

 

“Thân phận mới đã chuẩn bị xong chưa?”

 

Ta khẽ gật đầu.

 

“Ngôn Thu.”

 

Tạ Cảnh Phong bỗng nhiên gọi tên ta.

 

Đôi mắt hắn cong lên, giống như lúc chúng ta mới gặp nhau.

 

Hắn nói.

 

“Gặp lại.”

 

Hắn nói.

 

“Có lẽ ta rốt cục cũng thoát khỏi số mệnh của mình.”

 

Hệ thống nhắc nhở: [Giá trị hắc hóa của Tạ Cảnh Phong đã về không.]

 

29

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/he-thong-cong-luoc-nhan-vat-phan-dien-bat-ngo/chuong-10.html.]

Ta lại ch.ết một lần nữa.

 

Ta bây giờ gọi là Khương Ngôn Thu.

 

Hệ thống đã đem thân phận của ta trở thành tiểu tôn nữ nhà thái phó.

 

Tạ Trường Lăng mặt dày đi cầu xin lão hoàng đế tứ hôn.

 

Lão hoàng đế sợ ngây người.

 

Thánh chỉ quay đầu với tốc độ ánh sáng.

 

Ngày xuất giá.

 

Lục Nguyên Nguyên đến, đưa ta một cuốn sách nhỏ, ghé vào bên tai ta thần thần bí bí nói.

 

“Xem hết ngươi sẽ cảm tạ ta.”

 

Nói xong nàng chỉ chỉ vào tráng hán đi sau lưng.

 

“Đây là người Tạ Cảnh Phong cho ta mang theo, hắn là đầu bếp.”

 

Ta thích nhất là đầu bếp.

 

“Hăn nói binh bộ nhiều việc, không thể tham gia hôn lễ của ngươi.”

 

Khi đang nói chuyện, bên ngoài đã vang lên tiếng vó ngựa.

 

Tạ Trường Lăng cưỡi ngựa nhanh như tên b.ắ.n vọt đến.

 

Bước qua cửa nhà ta.

 

Xoay người một tay ôm lấy ta.

 

Ta ôm eo hắn, bên tai là tiếng gió gào thét.

 

“Tạ Trường Lăng ngươi chậm một chút!”

 

Ta ở trước n.g.ự.c Tạ Trường Lăng bị rung lắc kịch liệt.

 

“Ta không chờ được nữa!”

 

Vừa qua chỗ góc đường, bỗng nhiên không có đường nữa.

 

Ngựa dưới thân cũng không động.

 

Sau đó, chớp mắt....

 

Cảnh tượng trước mắt trở nên mơ hồ vặn vẹo.

 

Hệ thống vang lên cảnh báo: [Ký chủ! lần này là xong đời thật! Thế giới quy tắc đã phát hiện chúng ta dùng thẻ bug! Nó thật sự nổi giận! thế giới này sắp sụp đổ!]

 

Tất cả những thứ xung quanh bằng mắt thường có thể nhìn thấy được đang hạ dần xuống.

 

[Ký chủ! mau mở cửa không gian! Nhanh a!]

 

Hệ thống kêu to trong đầu ta.

 

Đợi đã! Cửa thời không!

 

Ta tìm cách mở cửa thời không.

 

Trên bầu trời xuất hiện một khe nứt.

 

Ta có thể thông qua cửa thời không trở lại hiện đại, vậy những người ở thế giới này xử lý thế nào?

 

Hệ thống dường như biết ta đang suy nghĩ cái gì: [Ký chủ, ta đã từng nói với ngươi, ta là quản lý trẻ tuổi ưu tú nhất trong cục quản lý nhiệm vụ không? Không sao bây giờ ngươi sẽ biết, cho nên thời không ngươi nói ta vung tay cũng có thể tạm dừng, ngươi nhìn xem, có thật sự là dừng lại không? Ta còn học được cách sửa chữa mà hệ thống khác không có, còn có, ban thưởng gấp đôi đã được gửi đến cho ngươi.]

 

Âm thanh của nó có chút lơ lửng không cố định.

 

Ta không hiểu, có chút bận tâm.

 

“Hệ thống c.hó má ngươi bình tĩnh một chút!”

 

[Ký chủ, ta bị phá hủy rồi! Ta không phải thứ hèn nhát!]

 

Một luồng ánh sáng chói mắt b.ắ.n ra từ phía chân trời....

 

30

 

Tạ Trường Lăng đứng bên ngoài cửa thời gian.

 

Mờ mịt luống cuống nhìn ta.

 

‘Ngươi muốn... rời khỏi ta sao?”

 

Ta tiến đến ôm hắn, ngẩng đầu nhẹ nhàng hôn lên môi hắn.

 

“Tạ Trường Lăng, ta thích ngươi.”

 

Nhưng ta không có cách ở lại thế giới này với ngươi.

 

“Thế giới này không chịu nổi lần sụp đổ thứ hai.”

 

Cũng sẽ không có cái hệ thống thứ hai hy sinh chính mình để cứu vớt thế giới.

 

Tạ Trường Lăng đè lại gáy ta.

 

Rũ mắt, hôn sâu hơn.

 

“Không hỏi ta có muốn đi cùng ngươi hay không sao?”

 

Cùng ta bỏ hết tất cả đi khỏi thế giới này.

 

Trong thế giới này.

 

Tạ Trường Lăng là thiên chi kiêu tử, là nam chính.

 

Có xuất thân tôn quý, quyền lực vô thượng, giang sơn có được dễ như trở bàn tay.

 

Một khi hắn rời đi cùng ta, trở lại hiện đại.

 

Hết thảy mọi thứ đều trở thành hư không.

 

Ta nhìn đôi mắt đen như mực kia, bên trong phản chiếu bóng dáng của ta.

 

“Vậy ngươi muốn đi cùng ta không?”

 

Sức mạnh của cửa thời không càng yếu.

 

Chớp mắt đã muốn vỡ vụn.

 

Tạ Trường Lăng hít sâu một hơi, giữ ch.ặt tay ta bước vào vòng sáng kia.

 

“Ta chỉ biết là, yêu một người là phải dùng cảm.”

Hết.

Loading...