🍀Hiền Thê Báo Thù🍀 - Chương 4: Nịnh nọt
Cập nhật lúc: 2024-06-07 11:47:08
Lượt xem: 1,386
Sau một hồi tra hỏi, Trương Bác mới chịu nói ra sự thật. Hắn ta đã ngoại tình từ lâu, đối tượng chính là Diệp Huệ.
Hơn nữa, mẹ chồng tôi cũng biết chuyện này. Bà ta không những không phản đối mà còn giúp họ giấu giếm tôi, bởi vì bà ta cho rằng Diệp Huệ tốt hơn tôi, bà ta muốn Trương Bác ly hôn với tôi để giành quyền nuôi con. Giờ đây, Diệp Huệ đã mang thai, bà ta lại giục họ nhanh chóng kết hôn.
Sở dĩ mẹ chồng tôi thích Diệp Huệ như vậy là vì cô ta còn trẻ mà đã làm quản lý cho một công ty lớn, lương tháng ba vạn tệ, tương lai rộng mở, hơn nữa lại rất khéo nịnh nọt, bà ta bị cô ta dỗ dành đến mức xoay như chong chóng.
Trong mắt mẹ chồng tôi, Diệp Huệ tốt hơn tôi gấp trăm ngàn lần, vừa chu đáo lại giỏi kiếm tiền, là hậu phương vững chắc cho Trương Bác, không giống như tôi, chỉ biết ngửa tay xin tiền đàn ông.
Bà ta cũng đáng ghét như bọn họ, tôi sẽ không tha cho bà ta.
Tuy nhiên, Diệp Huệ mới tốt nghiệp đại học được vài năm, tại sao lại có thể làm quản lý cho một công ty lớn như vậy? Nếu không dựa vào thế lực nào đó thì e rằng không dễ dàng gì.
Mỗi ngày tôi đều xem lại camera một lượt, quan sát nhất cử nhất động của Diệp Huệ, đồng thời cũng tìm kiếm việc làm, cố gắng khôi phục khả năng kinh tế của bản thân.
Tôi vay bố mẹ một khoản tiền, đầu tư một ít, thấy lợi nhuận cũng khá, lúc rảnh rỗi thì viết lách, dần dần cũng có thu nhập.
Sau một thời gian quan sát, Diệp Huệ lại không nhịn được mà muốn ra tay với Bình Bình.
Cô ta mua vé vào bể bơi, định cùng Trương Bác đưa Bình Bình đi bơi. Nghe được tin này, tôi không khỏi lo lắng cho con trai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/hien-the-bao-thu/chuong-4-ninh-not.html.]
Tôi lập tức gọi điện cho bố mẹ, bảo họ đến đòi Trương Bác cho đón con trai về chơi, nói là nhớ cháu.
Trương Bác không thể từ chối, bởi vì trong thỏa thuận ly hôn có ghi rõ, bố mẹ tôi có thể yêu cầu đến thăm cháu bất cứ lúc nào, hơn nữa hắn ta đang có việc cần nhờ bố mẹ tôi, hắn ta muốn mua mảnh đất ở quê của tôi để trồng cây.
Bố mẹ tôi đồng ý bán mảnh đất đó cho hắn ta, vì vậy họ đã đưa Bình Bình về quê.
Nhưng cứ tiếp tục như vậy cũng không phải cách, Diệp Huệ và Trương Bác có rất nhiều cơ hội để hãm hại con trai tôi, chỉ cần con trai còn ở nhà bọn họ thì sẽ không thể nào an toàn. Còn tôi, muốn lật đổ bọn họ thì cần phải có thời gian.
Tôi bảo bố mẹ bôi phấn hoa lên người Bình Bình, con trai tôi bị dị ứng phấn hoa, chỉ cần bôi phấn hoa lên người là sẽ nổi mẩn đỏ. Tôi bảo bố mẹ đưa con đến bác sĩ ở thị trấn làm giấy khám bệnh giả, nói là Bình Bình bị thủy đậu, sau đó chụp ảnh gửi cho Trương Bác.
Phụ nữ mang thai tốt nhất không nên tiếp xúc với người bị thủy đậu, bởi vì nếu không may bị lây nhiễm sẽ ảnh hưởng đến thai nhi.
Vì vậy, vì sự an toàn của Diệp Huệ, Trương Bác đã đồng ý để bố mẹ tôi tiếp tục đưa Bình Bình về quê cho đến khi con khỏi bệnh. Thủy đậu thường phải mất khoảng 20 ngày mới khỏi hẳn, đến lúc đó cũng là lúc trường mẫu giáo của Bình Bình khai giảng, như vậy sẽ tạm thời giảm thiểu nguy hiểm cho con. Tuy phải để con trai chịu khổ vài ngày vì dị ứng phấn hoa, nhưng tôi cũng không còn cách nào khác.
Nghe nói Bình Bình phải ở nhà ngoại cho đến hết hè, Diệp Huệ rõ ràng là không vui. Kế hoạch loại bỏ Bình Bình rồi lấy Trương Bác của cô ta đành phải tạm hoãn.
Nhưng cái thai trong bụng cô ta thì ngày càng lớn, càng để lâu càng dễ bị lộ.
Khi Trương Bác tiếp tục đề cập đến chuyện kết hôn, cô ta đã đồng ý, nhưng yêu cầu hắn ta phải trả 30 vạn tệ tiền thách cưới và giúp anh họ cô ta tìm một công việc.
Trương Bác không cần suy nghĩ liền đồng ý, sau đó bắt đầu chuẩn bị đám cưới. Mẹ chồng tôi cũng từ quê lên, mang theo rất nhiều đặc sản cho Diệp Huệ, mồm thì không ngớt nói mong cô ta sớm sinh cho bà ta một đứa cháu trai khỏe mạnh. Còn con trai tôi thì bị bà ta quên bẵng.