Hoan Nhan - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-11-01 16:00:30
Lượt xem: 936
Sau khi đại nhân nhậm chức, trong triều có rất nhiều ý kiến phản đối, mấy vị ngự sử còn chế giễu đại nhân là kẻ bất tài, dựa vào quan hệ váy áo các kiểu.
Nếu như trước đây, đại nhân nhất định sẽ rất để tâm, nhưng bây giờ mấy lời này đều không thể làm tổn thương ngài ấy được nữa.
Trong Đại Lý Tự cũng có rất nhiều người không phục đại nhân, làm việc cũng không nhanh nhẹn, cứ lề mà lề mề, đại nhân mặc kệ những người này nghĩ gì, cứ giao việc xuống, làm không tốt thì sẽ bị khiển trách.
Quan khám nghiệm tử thi làm việc cũng không đâu vào đâu, đại nhân liền chia người thành mấy nhóm, ta đi theo đại nhân, chuyên xử lý những vụ án lớn và quan trọng.
Nửa năm sau, những tiếng chửi mắng đại nhân liền biến mất.
Bởi vì đại nhân thật sự rất lợi hại.
"Đại nhân, bộ xương này không chỉ bị thương mà còn thiếu mất hai khúc xương." Ta ngồi xổm trên mặt đất đếm xương người, đại nhân ngồi bên bàn sắp xếp biên bản khám nghiệm tử thi, vụ án này là một vụ án cũ, được báo lên đã hơn một năm rồi, trở thành vụ án treo.
Đại nhân đặt biên bản khám nghiệm xuống, đi đến xem cùng ta.
Ta chỉ từng khúc xương cho ngài ấy xem, "Không lý nào lại thiếu hai khúc xương quan trọng như vậy, mà lại không được ghi chép trong sổ sách."
"Đại nhân."
"Hửm?" Đại nhân cúi đầu xem xét hai khúc xương bị thương mà ta nói.
Ta ghé sát vào tai ngài ấy, nhỏ giọng nói: "Ngài nói xem, có khả năng nào, xương cốt là bị người ta lấy trộm không?"
Nhưng ta vừa đến gần, đại nhân liền luống cuống lùi về sau, suýt chút nữa thì ngã ngồi xuống đất.
Ta vội vàng đỡ lấy ngài ấy, "Đại nhân, ngài có phải bị choáng váng không?"
"Hoan Nhan, ở đây không có ai, ngươi không cần phải ghé sát vào tai ta để nói chuyện." Đại nhân nói.
"Ta nhớ rồi, sau này không có ai thì sẽ không ghé sát vào tai ngài nói chuyện nữa." Ta lại tiếp tục nói về chuyện xương cốt, đại nhân lúc này mới tiếp tục cùng ta thảo luận về vụ án.
Ngày hôm sau thẩm vấn người phụ trách vụ án, bọn họ đều không nhớ rõ, bộ xương này thiếu mất hai khúc xương.
Vụ án này kỳ lạ, quá kỳ lạ.
Vụ án thiếu xương điều tra rất gian nan, nhưng điều này cũng không có gì, bởi vì không có vụ án nào là đơn giản cả.
Nhưng đến Tết Lạp Bát, Mã gia lại mất tích.
Chúng ta tìm ông ấy ba ngày.
Mãi đến ngày thứ tư, trong đống cỏ khô ở sân sau nhà ông ấy bốc lên mùi hôi thối...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/hoan-nhan-wmue/chuong-8.html.]
Mã gia đã chết, bị một đao cắt cổ.
Thời gian tử vong chính là Tết Lạp Bát.
Hôm đó sau khi tan nha, chúng ta chia tay nhau, ta dặn ông ấy đến ăn cơm sớm một chút, ông ấy nói về nhà thay quần áo rồi sẽ đến.
Ta cẩn thận kiểm tra vết thương do d.a.o gây ra,
Là một loại đao cong hiếm thấy, vết thương ở mép rất gọn gàng, hiện trường cũng không để lại dấu chân, trong phòng cũng không có dấu vết bị lục soát.
Là một người có võ công, thường xuyên g.i.ế.c người, động tác thành thạo, mục tiêu chính xác.
Đây chắc chắn là có người đang cảnh cáo đại nhân.
Đại nhân ngồi trong phòng khách nhà Mã gia, nhẹ nhàng phủi tay áo, phủi đi những con ruồi đậu trên người Mã gia.
Ta ngồi xổm trước mặt Mã gia, đôi mắt sưng húp nhìn mọi thứ rất mơ hồ, chỉ có thể cảm nhận được đại nhân trong khoảnh khắc này, đã trở nên khác hẳn với trước kia.
Ngài ấy đứng dậy, phủi tay áo, nói với ta: "Hoan Nhan, chuẩn bị hậu sự Mã gia cho tốt."
"Vâng." Ta khàn giọng gật đầu.
............................
Mười ngày sau, đại nhân phá được vụ án thiếu xương.
Kết quả vừa bất ngờ vừa không bất ngờ, hung thủ là trưởng tử của thủ phụ đương triều - Dương đại nhân.
Ta đã từng gặp Dương công tử, cùng tuổi với đại nhân, nhưng ăn chơi trác táng đủ thứ, hắn ta còn có một ngôi nhà riêng, bên trong giam giữ mấy chục thiếu nam thiếu nữ.
Hắn ta cũng thường dẫn đám bạn bè xấu đến đó chơi bời.
Thiếu nam thiếu nữ bị chơi c.h.ế.t thì dùng chiếu cuộn lại, chôn ở sau núi.
Ngôi nhà này là một bí mật công khai ở Kinh thành, nhưng không ai dám động đến.
Giờ đây đại nhân đã phá án, quả thật là một hòn đá làm dậy sóng ngàn lớp.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Thánh thượng nổi trận lôi đình, ngay trên triều đình, trước mặt văn võ bá quan, khiển trách Dương thủ phụ.
Mấy ngày sau, Dương thủ phụ liền dâng sớ xin từ quan về quê an hưởng tuổi già, Thánh thượng đồng ý, nhưng Uy Viễn hầu hiển nhiên không đồng ý, thừa dịp đá thêm mấy cái vào con ch.ó đang rơi xuống nước, triều đình dậy sóng suốt hai tháng, loại bỏ một đống người.