Hôm Nay NPC Cũng Nỗ Lực Làm Việc - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-10-18 15:55:15
Lượt xem: 1,256
Qua mấy ngày, cô gái xuyên không vẫn chưa rời đi, hình như cô ta thấy chán, lại hình như thật sự cho rằng tôi là NPC bình thường, bắt đầu trò chuyện với tôi.
Cô gái xuyên không: "Thật ghen tị với cô."
Tôi: "Tiểu thư, tôi không hiểu."
Cô gái xuyên không thở dài: "Có thể sống trong tiểu thuyết, đi theo chủ nhân cố định rồi thì không cần phải lo lắng về cuộc sống, dễ dàng kiếm được mười vạn hai mươi vạn, tôi vất vả lắm mới sắp sửa hoàn thành cốt truyện, lại bị kẹt ở bước cuối cùng, chờ đến lúc quay về tôi còn phải dậy đi làm, chẳng lẽ mạng sống của dân văn phòng không phải là mạng sống sao!"
Tôi không lên tiếng, giống hệt NPC trong game chỉ có thể đối thoại để kích hoạt cốt truyện.
Giây tiếp theo, Thiếu gia đi xuống lầu, cau mày: "Sao cô vẫn chưa đi?"
Cô gái xuyên không nổi giận: "Tôi còn chưa công lược thành công, tôi đi kiểu gì? Đi bằng mạng sống à?"
Thiếu gia nhìn tôi: "Tôi nhớ tôi đã bảo cô giúp cô ta gian lận."
Tôi cúi đầu nghịch ngón tay: "Xin lỗi, tôi quên mất."
Cô gái xuyên không: "... Cô không phải NPC?"
Tôi: "Ừ."
Cô gái xuyên không: "Sao cô lại biết nói?!"
Tôi kiên nhẫn giải đáp: "Tiểu thư, tôi vẫn luôn biết nói."
Cô gái xuyên không: "Vậy tại sao lúc nãy tôi nói nhiều như vậy mà cô không trả lời tôi?"
Tôi còn chưa kịp mở miệng, Thiếu gia đã lên tiếng giải thích.
Thiếu gia: "Vì phải thêm tiền."
Cô gái xuyên không: "..."
-
Sau khi tiễn cô gái xuyên không kia đi, tôi thở phào nhẹ nhõm.
Tôi nghiêng đầu nói với Thiếu gia: "Thiếu gia, anh đã đưa về 600 cô gái rồi, nút thắt cốt truyện này đã hoàn thành."
Thiếu gia gật đầu: "Đến lúc tôi lên ngôi rồi."
Tôi: "Lão gia mà nghe anh nói thế này thì sẽ đánh c.h.ế.t anh đấy."
600 nữ chính này đến từ những bộ tiểu thuyết khác nhau, còn Thiếu gia là nam chính duy nhất trong 600 bộ tiểu thuyết đó.
Mãi đến hôm nay, chúng tôi mới hoàn thành nhiệm vụ gặp gỡ ban đầu.
Chương tiếp theo là Thiếu gia biến thành tổng tài bá đạo, không có cảnh của tôi, tôi chuẩn bị đến một bộ tiểu thuyết khác làm việc.
Tôi vẫy tay chào anh ấy: "Thiếu gia, rất vui vì đã hợp tác với anh."
Không biết nam chính của bộ tiểu thuyết tiếp theo có giàu hơn anh ấy không nhỉ.
Bước vào lối đi, tôi nghe thấy âm thanh quyết toán của hệ thống.
Hệ thống: 【Chúc mừng người thực hiện nhiệm vụ đã hoàn thành nhập vai, đã tạo mã định danh cho cô, "Người Làm Công Trời Định".】
Tôi: "Có thể giới thiệu cho tôi mấy công việc lương cao được không?"
Hệ thống: 【Yên tâm, bộ tiếp theo là truyện cuộc chiến kinh doanh, cô đi theo nam chính hay nữ chính đều không thiệt đâu.】
Tôi thở dài: "Muốn nghỉ phép quá."
Hệ thống: 【Biết đủ đi, năm nay tổng bộ cải cách lớn, tân Chỉ huy trưởng còn chưa nhậm chức đã bị ám toán, bây giờ đang điều tra nghiêm ngặt hệ thống và người thực hiện nhiệm vụ, đợi qua thời gian này chúng ta sẽ tìm một nơi du lịch.】
Tôi: "Cũng được, vậy gặp sau."
Bản edit của Liễu Như Yên, bà trùm phải diện, ăn chộm hãy cẩn thận, lubakachiiii
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/hom-nay-npc-cung-no-luc-lam-viec/chuong-3.html.]
Tỉnh dậy lần nữa, tôi nở nụ cười nghề nghiệp chào đón sếp mới của mình.
Thiếu gia với mái tóc hơi ướt chống cằm nhìn tôi một cách thờ ơ.
Nụ cười của tôi méo xệch: "?"
Tôi nghi ngờ mình chưa tỉnh ngủ nên nhìn nhầm người.
Thiếu gia: "Nhìn cái gì mà nhìn, mặt tôi có vàng à?"
Tôi: "..."
Xác nhận rồi, đúng là Thiếu gia "miệng độc" của tôi.
Tôi: "Thiếu gia?"
Thiếu gia gật đầu: "Sao cô lại quay về?"
Tôi có chút cảm khái: "Có lẽ là duyên phận."
Thiếu gia rõ ràng rất thích câu nói này của tôi, vẻ mặt lạnh lùng lấy điện thoại ra.
Thiếu gia: "Tăng lương mười vạn."
Tôi ôm ngực, vẫn thích sự giàu có hào phóng của anh ấy.
Một người phụ nữ đi giày cao gót đẩy cửa phòng làm việc của tổng giám đốc, tay bưng cà phê.
Như có thần giao cách cảm, tôi vô thức lùi sang một bên.
Chỉ thấy cô ta bị vấp chân, cà phê hắt thẳng vào Thiếu gia.
Vào tóc của Thiếu gia.
Hình như tôi đã biết tại sao tóc Thiếu gia lại ướt rồi.
Người phụ nữ hoảng hốt lấy khăn giấy định lau cho Thiếu gia.
"Anh Tiêu, xin lỗi... Tôi không cố ý."
Vừa mới động tay, cốc nước trên bàn bị đổ, làm hỏng máy tính.
Toàn bộ quá trình diễn ra vô cùng nhanh chóng.
Tôi không khỏi thán phục.
Nhưng lúc này tôi không có cảnh, chỉ có thể im lặng nhìn người phụ nữ bận rộn.
Sau khi người phụ nữ bị đuổi đi, Thiếu gia lau mặt một cách tê liệt.
Tôi không nhịn được an ủi anh ấy: "Cả đời cũng không dài lắm đâu, cố gắng chịu đựng là được."
Thiếu gia: "An ủi hay lắm, trừ năm tệ."
Tôi: "..."
So với những ngày nhàn rỗi ở biệt thự, NPC trong truyện C rõ ràng bận rộn hơn nhiều.
Tôi vừa mới sắp xếp xong tài liệu thì phải đi thông báo cho các bộ phận họp.
Quay đầu lại, nữ chính ôm trà sữa ngã sóng xoài, đ.â.m sầm vào tôi.
Tôi cố nén cơn giận hỏi: "Cô mới hóa hình à? Đi đường cũng không vững."
Nữ chính che miệng kinh ngạc: "Sao cô biết? Tôi là yêu tinh rắn, chẳng lẽ cô cũng vậy?"
Tôi: "..."
Cái này không thể mắng được, nên xuất viện!