Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hôm Nay NPC Cũng Nỗ Lực Làm Việc - Chương 9: FULL

Cập nhật lúc: 2024-10-18 15:55:24
Lượt xem: 847

Sau khi tan phiên tòa, Chỉ huy trưởng mời tôi nói chuyện riêng.

Tổng bộ mới mở một quán cà phê, khi tôi đến Chỉ huy trưởng đã ngồi vào chỗ, bên cạnh còn có một bó hoa.

Tôi: "Chỉ huy trưởng, tìm tôi có việc gì sao?"

Chỉ huy trưởng ra hiệu cho tôi ngồi xuống: "Lần này là muốn cảm ơn em đàng hoàng."

Tôi ngại ngùng gãi đầu: "Thật ra tôi cũng không làm gì, ngược lại còn gây thêm không ít phiền phức cho anh."

Chỉ huy trưởng lắc đầu: "071 năm đó cố chấp với tôi, nhốt tôi trong chương biệt thự này, mưu toan từng chút một bào mòn thần trí của tôi, đến cuối cùng tôi chỉ có thể phong ấn ký ức tự tẩy não cho mình, miễn cưỡng chống đỡ, cho đến khi em đến biệt thự, lẽ ra chương này bị reset quá nhiều lần sẽ bị đưa vào kho lưu trữ, vốn dĩ đã không còn hy vọng, nhưng cô lại nhận được nhiệm vụ này, cho tôi một tia sinh cơ, tôi thực sự phải cảm ơn em."

Tôi chột dạ sờ sờ mũi.

Lúc đó muốn kiếm tiền nhanh, kịch bản trong kho lưu trữ đều là tiền thưởng cao, tôi và Hệ thống đã bí mật hack kho lưu trữ, nhận nhiệm vụ trái quy định, không ngờ lại vô tình cứu anh ấy.

Tôi sợ anh ấy tính sổ sau, định chuồn êm: "Chỉ huy trưởng, nếu chỉ là cảm ơn, vậy tôi đã nhận được rồi, nếu không có việc gì nữa thì tôi đi trước nhé?"

Chỉ huy trưởng: "Chờ đã."

Động tác bỏ chạy của tôi cứng đờ.

Chỉ huy trưởng đứng dậy, còn bê bó hoa lên.

Chỉ huy trưởng sắc mặt hơi mất tự nhiên: "Cảm ơn chỉ là một phần, phần quan trọng nhất là... Em có đồng ý hẹn hò với tôi không?"

Tôi theo bản năng hỏi anh ấy: "Anh khôi phục trí nhớ từ lúc nào?"

Chỉ huy trưởng trầm ngâm: "Sau khi ngộ độc thực phẩm vào bệnh viện."

Tôi cười áy náy: "Xin lỗi Chỉ huy trưởng, tôi không thể đi hẹn hò với anh được."

Nếu là Thiếu gia, có lẽ tôi sẽ đồng ý.

Nhưng anh ấy không phải.

Anh ấy là Chỉ huy trưởng.

Chỉ huy trưởng nhíu mày: "Tại sao?"

Tôi không trả lời, vội vàng bỏ chạy.

Sau đó bất chấp tất cả, nhận nhiệm vụ đến tiểu thế giới lánh nạn.

Nhiệm vụ chỉ có một yêu cầu.

Công lược phản diện.

Tôi sửng sốt, không phải tôi làm NPC sao? Sao nhiệm vụ công lược cũng giao cho tôi?

Hiện tại không gửi được thông tin khiếu nại, tôi quyết định đi xem dung nhan thật sự của phản diện trước.

Bản edit của Liễu Như Yên, bà trùm phải diện, ăn chộm hãy cẩn thận, lubakachiiii

Nếu đẹp trai thì thử xem sao.

Người đàn ông đang cúi đầu sáng tác, tôi rón rén đến gần anh ta.

Như cảm nhận được điều gì đó, người đàn ông ngẩng đầu nhìn tôi.

Tim tôi ngừng đập một nhịp.

Tiêu Cầm khẽ mỉm cười: "Là muốn công lược anh sao?"

Tôi khẽ gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/hom-nay-npc-cung-no-luc-lam-viec/chuong-9-full.html.]

Tiêu Cầm: "Phải thêm tiền."

Ngoại truyện

Về bản báo cáo khiếu nại Chỉ huy trưởng nào đó lạm dụng công quyền ảnh hưởng đến trải nghiệm việc làm của người khác, tôi đã viết hùng hồn không dưới tám nghìn chữ.

Kết quả bị trả lại ngay lập tức.

Chỉ huy trưởng còn đặc biệt trả lời thư.

Chỉ huy trưởng: "Đã đọc, bác bỏ, kháng cáo không có hiệu lực."

Tôi: "..."

Tức đến mức tôi phải tìm anh ấy đối chất ngay trong đêm: "Chỉ huy trưởng, anh không thể làm như vậy được."

Chỉ huy trưởng: "Ồ? Anh làm sao?"

Tôi: "Anh không thể vì tôi từ chối lời tỏ tình của anh mà cố ý ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi."

Chỉ huy trưởng: "Lương tôi vẫn trả, nghỉ phép tôi vẫn duyệt, còn xin cho em thưởng cuối năm, không cần đánh giá hiệu suất, em nói xem, tôi đã ảnh hưởng đến em cái gì?"

Tôi: "..."

Tôi cố chấp tiếp tục lên tiếng: "Ép dầu ép mỡ ai nỡ ép duyên, Chỉ huy trưởng, tổng bộ có nhiều người thực hiện nhiệm vụ và hệ thống như vậy, anh đổi cái cây cong queo khác treo cổ, được không?"

Chỉ huy trưởng: "Tôi tưởng em hiểu tôi."

Tôi ngơ ngác: "Hiểu cái gì?"

Chỉ huy trưởng: "Dưa ép có ngọt hay không không quan trọng, tôi thích quả dưa này thì nhất định sẽ có được."

Tôi: "Xin thứ cho tôi nói thẳng, ngài đây là tác phong của hôn quân."

Chỉ huy trưởng thản nhiên nói: "Hôn quân tăng lương cho em, thích không?"

Tôi: "..."

Tôi bỗng nhiên nhớ về cậu chủ Thiếu gia trước kia, một chàng trai thẳng như ruột ngựa.

Tên yêu nghiệt chuyên đi trêu ghẹo người khác này là sao chứ!

Còn nắm thóp tôi nữa chứ!

Chỉ huy trưởng: "Tôi nghĩ em vẫn chưa hiểu rõ một sự thật."

Tôi: "Sự thật gì?"

Chỉ huy trưởng chỉ vào đầu mình: "Tôi có ký ức, nếu em chỉ thích Tiêu Cầm kia thì tôi và cậu ta chẳng khác gì nhau, vậy em còn suy tư cái gì?"

Tôi âm thầm càu nhàu: "Thiếu gia sẽ không giống anh, đi trêu chọc người khác lung tung."

Chỉ huy trưởng: "Xin lỗi, tôi chỉ trêu chọc mỗi mình em thôi, không thành thạo lắm, mong em thông cảm. Nếu em không thích cũng không sao, tuy tôi sẽ buồn nhưng sẽ không làm phiền em nữa."

Tôi: "..."

Lại là cảm giác bị nắm thóp.

Lần này đến lượt tôi phải xoa trán rồi.

"Chỉ huy trưởng, thật sự bó tay với anh rồi. (cười khổ)"

-HẾT-

Loading...