Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - 219

Cập nhật lúc: 2024-10-23 18:39:16
Lượt xem: 2

Tiểu Dương không thể lý giải được cách làm của ba Võ. Chẳng qua chỉ là một cán bộ và trưởng thôn nho nhỏ, mà ông ta cứ diễn như thể mình là lãnh đạo quan trọng cấp quốc gia. Chắc chắn, những lãnh đạo quốc gia có lẽ cũng không phô trương lớn như nhà họ Võ.

Chương Dạng nhíu mày: "Cậu có nghe thấy ông ta nói rằng bây giờ đang trong thời kỳ không ổn định không? Điều đó có ý nghĩa gì? Tôi cảm thấy lời này không giống như chỉ để ám chỉ rằng chúng ta đến thôn Võ Gia để làm ăn mới biến thành thời kỳ không ổn định. Hẳn là trước khi chúng ta tới, đã xảy ra chuyện gì đó khác."

Cô nhớ lại chiếc xe có cờ hồng mà cô thấy sáng nay khi vừa tới nơi. Cảm giác bất an chợt dâng lên.

Tiểu Dương lắc đầu: "Tối hôm qua, khi chúng ta đến đây, cũng không nghe nói có chuyện lớn gì xảy ra cả mà?" Hai người bối rối, không hiểu rốt cuộc có chuyện gì đang diễn ra.

Trong lúc đó, ở thư phòng trên lầu, mấy cha con nhà họ Võ đang ngồi quây quần bên nhau. 

"Anh cả, anh đã xử lý xong hết chưa?" Võ Gia Thái hỏi. Hôm nay, anh ta đã nói với Chương Dạng rằng họ đang xử lý một vụ việc liên quan đến cái c.h.ế.t của một người đàn ông trẻ tuổi trong thôn vài ngày trước.

Nga

Liên quan đến mạng người, ba Võ và Võ Gia Quốc không dám để cho người ngoài nhúng tay vào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/219.html.]

Võ Gia Quốc gật đầu: "Yên tâm đi. Cho dù có người tới điều tra cũng không điều tra tới đầu chúng ta đâu. Tôi đã ăn bữa cơm với thư ký Trương rồi, cũng đã thương lượng xong. Người này hiện giờ đã không còn nữa. Chết không đối chứng, cho dù có người hoài nghi cũng không có chứng cứ đâu."

Trên mặt Võ Gia Thái, sự lo lắng dần tan biến: "Vậy là tốt rồi."

"Ha, chẳng qua là một thằng nghèo tham gia quân ngũ mà thôi, thế mà dám uy h.i.ế.p tới tận đầu ông đây, đúng là phản trời mà!" Ba Võ ngậm điếu thuốc, mày nhíu lại mang theo vài phần khinh miệt và âm ngoan: "Mà mẹ già của nó c.h.ế.t như thế nào, liên quan cái rắm gì tới chúng ta?"

Võ Gia Quốc cũng không mấy quan tâm, đáp: "Dù sao người cũng đã c.h.ế.t rồi. Ba không cần phải tức giận làm gì, so đo với loại người này làm cái gì?"

Câu chuyện của mấy cha con nhà họ Võ hoàn toàn không đến tai Chương Dạng. Cô và Tiểu Dương trở về căn nhà nghỉ, ban đầu có vẻ như chuẩn bị đi ngủ, nhưng rất nhanh sau đó, hai người lại gặp nhau.

"Chủ nhiệm Chương, không bằng đêm nay để tôi đi theo chị. Lỡ như có xảy ra chuyện gì, cũng chỉ là chuyện của một mình tôi thôi. Chị cứ nhân cơ hội này mà chạy," Tiểu Dương thì thầm, ánh mắt tràn ngập lo lắng.

 

Loading...