Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - 230
Cập nhật lúc: 2024-10-23 18:48:10
Lượt xem: 2
Vừa nói xong, Tiểu Dương lấy ra một ít bột phấn từ trong túi áo của mình.
Mặc dù cả anh và Chương Dạng không xuất thân từ ngành y dược chuyên nghiệp, nhưng rõ ràng bột phấn trong tay Tiểu Dương không giống thuốc Đông y mà còn có mùi kỳ lạ, khó chịu.
Tiểu Dương nói: "Cái này chắc chắn không phải là thuốc Đông y chính quy. Tôi đã đi quanh một số phòng gần nhà xưởng, nhưng không thấy dấu vết nào của thảo dược, chỉ toàn là những loại bột phấn như thế này. Chương lão sư, cô nghĩ khi nào chúng ta mới có thể đưa những thứ này ra ngoài?"
Nga
Sắc mặt Tiểu Dương thể hiện rõ sự tức giận. Dù là một thanh niên lớn lên trong một gia đình hiền lành ở thủ đô Bắc Kinh, đã quen với xã hội phức tạp, nhưng anh không ngờ lại có ngày phải đối mặt với một sự việc đáng sợ như vậy. Người ta làm giả thuốc, không chỉ lừa dối mà còn đe dọa mạng sống của nhiều người. Hành động đó chẳng khác nào của những tên đao phủ.
Bọn người xấu hành động ngoài vòng pháp luật này, không chút hối hận, vẫn làm việc ráo riết giữa đêm khuya. Nhìn ra ngoài cửa sổ, từng dãy nhà kiểu Tây hiện ra hào nhoáng nhưng trong mắt Tiểu Dương, chúng như những lâu đài xây trên biển máu, nơi lòng tham và sự vô nhân tính của con người đang sôi trào.
Chương Dạng nghe xong những gì Tiểu Dương kể lại thì sắc mặt cô cũng trở nên vô cùng khó coi.
"Rất nhanh thôi, sẽ có người tới giúp đỡ, và mọi chuyện sẽ được đưa ra ánh sáng," Chương Dạng trấn an, sau đó kể lại cho Tiểu Dương về việc cô đã theo dõi người của thôn Võ Gia tối nay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/230.html.]
Nghe nhắc tới cái tên Quý Hành Tung, Tiểu Dương bỗng ngạc nhiên reo lên: "Thiếu tá đại nhân đích thân theo đuổi Chương lão sư từ thủ đô đến tận thôn Võ Gia luôn sao?"
Chương Dạng không khỏi cạn lời: "..."
Sao anh ta lại có thể đi đến kết luận đó được? Chương Dạng bất đắc dĩ, cô giải thích ngắn gọn với Tiểu Dương rằng một trong những người lính của Quý Hành Tung đã mất tích gần đây, khiến Quý Hành Tung phải trực tiếp đến tận đây.
Tiểu Dương đột nhiên nhíu mày, trên mặt hiện rõ sự băn khoăn. Sau một lát, anh ngập ngừng mở lời: "Chương lão sư, thực ra lúc vừa rồi khi tôi tới nhà xưởng, tôi có nghe được một số chuyện..."
Ban đầu, vì cảm thấy ghê tởm và không muốn khiến cô lo lắng, Tiểu Dương đã không kể lại, nhưng giờ đây, sau khi nghe về Hồ Đại Ngụy cùng những suy đoán của Chương Dạng, một dự cảm mơ hồ bắt đầu dấy lên trong lòng anh.
"Nghe thấy gì?" Chương Dạng hỏi, mắt nhìn thẳng Tiểu Dương, ánh lên sự lo âu.