Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - 284
Cập nhật lúc: 2024-10-29 14:26:25
Lượt xem: 1
Trong đám đông, một người dì đẩy xe ba bánh đứng dậy, bà ăn mặc bộ quần áo mộc mạc, nhìn chằm chằm vào Võ Gia An đang bị Lục Anh Viễn ấn chặt lên tường và nói tiếp: “Tôi không biết cô là ai, nhưng chủ nhiệm Chương không có khả năng đi hại người được. Trước kia, chủ nhiệm Chương đi làm ở tòa soạn, cuối tuần còn thường dẫn theo chồng đến cửa hàng. Có một lần, có một tên côn đồ cực kỳ hung hăng đã bị chồng của chủ nhiệm Chương bắt được.
Sau này, chủ nhiệm Chương còn tổng kết số lượng kẻ côn đồ ở chợ làm loạn ăn cắp trong mấy năm qua, từ đó về sau, bên cửa hàng của chúng tôi đều có cảnh sát trông coi, không biết đã an toàn hơn bao nhiêu. Cô nói cô Chương hại cả nhà cô, vậy cô nói xem cô Chương đã hại nhà cô ra sao?”
Nga
Thực ra, Chương Dạng cũng không quen biết dì này. Nhưng khi thấy đối phương đứng ra bảo vệ mình, cô cảm thấy hơi bất ngờ. Không biết có phải vì dì đẩy xe ba bánh bán rau này nhận ra Chương Dạng trước hay không, xung quanh cũng có không ít hàng xóm từ các con ngõ nhỏ khác nhận ra cô.
“A, chính là chủ nhiệm Chương của báo chiều thủ đô đúng không? Tôi biết cô ấy. Cô gái trẻ kia không phải là người của thôn Võ Gia chứ? Gần đây cô Chương đưa tin có vụ án này lớn nhất.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/284.html.]
“Sao chủ nhiệm Chương có thể đi hại người được chứ? Hầy, với cái thân thể yếu ớt này của cô Chương, cho dù có muốn hại người cũng không thể nào được.”
“Đúng vậy, tôi bán trứng gà trong chợ, chủ nhiệm Chương còn từng mua của tôi, cô ấy rất ôn hòa. Có lần cô ấy tới cùng với chồng, sức lực của cô ấy yếu ớt, đồ đều để tiên sinh nhà cô ấy xách giúp.”
Xung quanh càng ngày càng nhiều người nhận ra Chương Dạng, mọi người sôi nổi lên tiếng bênh vực cô. Dù là những người không quen biết, sau khi biết cô tên là Chương Dạng và liên tưởng đến vụ án gây chấn động cả nước mà cô đã đưa tin, ánh mắt họ nhìn Võ Gia An trở nên đầy nghi ngờ.
Võ Gia An nghe thấy những lời xung quanh đó, sau khi cảm thấy xấu hổ và tức giận một hồi, cô ta lập tức lớn tiếng phản bác: “Vậy thì sao? Ba tôi và các anh tôi chưa từng hãm hại cô ta, nhưng cô ta đã hại gia đình chúng tôi! Chẳng lẽ tôi không thể tìm cô ta báo thù hay sao?!”
Lúc trước Lục Anh Viễn vẫn im lặng, nhưng khi nghe được lời này của Võ Gia An, cậu không khỏi cười lạnh. “Giả vờ đáng thương cái gì chứ? Ba cô làm những việc trái pháp luật, bị lực lượng quân đội và cảnh sát bắt giữ. Dù có oan ức thì cũng phải tìm đúng người chứ? Giờ cô không đi tìm cảnh sát hay quân giải phóng mà lại chạy tới tìm Chương Dạng? Có phải cô thấy cô ấy là con gái nên dễ bắt nạt không?”