Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - 339
Cập nhật lúc: 2024-10-31 12:27:51
Lượt xem: 1
"Không có việc gì, chỉ cảm thấy có chút ngoài ý muốn." Sau đó, cô nhìn người bạn vừa tới, rồi lại nhìn về hướng Quý Hành Tung và Chương Dạng đang ngồi ban nãy mình vừa nhìn thấy. "Bọn họ còn đang ngồi ở bên kia ăn cơm kìa."
Hoàng Gia Nguyệt thật sự không hề nghĩ tới cô gái trẻ tuổi mà ban nãy mình nhìn thấy lại không phải là bạn gái của Quý Hành Tung, mà là người vợ hợp pháp của đối phương. Cứ như vậy, cô ta cảm thấy đến cơ hội để ghen ghét mình cũng không xứng có được.
"Đúng rồi, các cậu biết hôm nay trường học cho mời chủ biên của tòa soạn báo chiều thủ đô tới mở buổi tọa đàm không?" Một người bạn tốt ngồi bên cạnh Hoàng Gia Nguyệt thấy cảm xúc của cô ta không cao lắm nên nhanh chóng chuyển sang đề tài khác. "Tuy rằng là nhằm vào các đàn chị năm hai năm ba, nhưng mà chúng ta cũng có thể đi nghe một chút mà, dù sao cũng là một người chuyên nghiệp. Mặc dù bài học chuyên ngành của năm nhất không nhiều lắm, nhưng chúng ta cũng có thể kiếm chút kinh nghiệm."
"Nhưng mà nghe cũng không được lâu lắm nhỉ?" Một nữ sinh khác nói.
Hoàng Gia Nguyệt suy nghĩ một chút rồi tham gia vào cuộc trò chuyện của đám bạn: "Tọa đàm bắt đầu từ một giờ rưỡi, không sao cả, chúng ta còn có thể nghe được nửa tiếng nữa mà? Hơn nữa tớ nghe nói sau khi vị chủ biên này gia nhập vào tòa soạn thủ đô xong đã kéo được tòa soạn đang đi xuống sườn núi này tới được vị trí hiện tại. Ông ấy thật sự rất tài giỏi."
Cô vừa nói xong, các chị em xung quanh cũng tỏ vẻ nên đi nghe thử một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/339.html.]
Ở một đầu khác của nhà ăn, Quý Hành Tung nhìn Chương Dạng đang ngồi ăn canh và hỏi: "Buổi tọa đàm của em bắt đầu lúc 1 rưỡi nhỉ?"
Nga
Chương Dạng gật đầu: "Đúng rồi, anh muốn tới không?" Cô chỉ thuận miệng hỏi như vậy thôi.
Không ngờ Quý Hành Tung lại thật sự suy xét tới việc này: "Có thể."
Chương Dạng ngẩng đầu lên: "Đối với anh mà nói, có khả năng sẽ hơi nhàm chán đó."
Quý Hành Tung thầm nghĩ, hẳn là sẽ không nhàm chán đâu. Dù anh có không nghe bất cứ điều gì, chỉ cần nhìn Chương Dạng đứng trên bục giảng, anh đã không cảm thấy chán rồi.
Chương Dạng hơi nâng cằm lên: "Anh đang lo lắng trong buổi diễn thuyết của em ở bên dưới không có học sinh ngồi nghe à?" Điều này cũng có thể hiểu được, thật ra cô cũng chẳng được tính là nhân vật nổi danh gì cả, cũng không phải là học sinh cũ của Bắc Đại. Không ai tới xem hình như cũng là chuyện vô cùng bình thường?