Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - 348
Cập nhật lúc: 2024-10-31 12:36:40
Lượt xem: 0
Người đang đàm luận về Chương Dạng này tựa hồ vô cùng thích cô. Lữ Trình nghe xong nhịn không được cười, bỗng nhiên duỗi tay, dùng khuỷu tay chọc chọc bạn cùng phòng của mình. Ánh mắt của cậu ta thoạt nhìn có chút cà lơ phất phơ, nhưng nhìn kỹ sâu bên trong lại có vài phần nghiêm túc.
"Ê, đi không?" Lữ Trình hỏi. Bạn cùng phòng đột nhiên bị cậu ta chọc nên không kịp phòng ngừa, thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên khỏi vị trí mình đang ngồi. Khi nghe thấy lời này, cậu ta nhíu mày hỏi: "Đi chỗ nào cơ?"
"Khi nào đi thực tập, chúng ta nhận lời mời của báo chiều thủ đô ấy." Lữ Trình nói. Đôi mắt của bạn cùng phòng trợn to lên không biết bao nhiêu lần trong ngày hôm nay. "Cậu điên rồi à? Cậu đi tới báo chiều thủ đô? Bạn học Lữ Trình, nếu như tớ nhớ không lầm, hôm nay cậu muốn hẹn chủ biên người ta ăn cơm, sau đó đã bị từ chối rồi đúng không? Cậu còn chuẩn bị đi đưa đầu cho người ta nắm? Cậu không biết xấu hổ nhưng tớ thấy xấu hổ đấy!"
Lữ Trình sờ sờ đầu mình, trên mặt có chút ngượng ngùng hiện lên. Lần đầu tiên cậu ta hối hận vì giữa trưa nay lúc ở cổng trường đã tới gần Chương Dạng, không phải vì cái gọi là xấu hổ trong miệng bạn cùng phòng, mà là cậu ta sợ ấn tượng của Chương Dạng đối với mình không tốt, trực tiếp từ chối cậu ta luôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/348.html.]
"Đi là phải đi, cô Chương giỏi như vậy, cậu không muốn đi theo cô ấy sao?" Lữ Trình nói. Cậu ta không biết lần đầu tiên mình chủ động đi tới gần một cô gái, lại vừa lơ đãng đã tới gần chủ biên của báo xã.
Nga
Bạn cùng phòng khiếp sợ nhìn cậu ta, yên lặng mà dơ ngón tay cái lên với cậu ta. Sau khi trả lời xong vấn đề của học sinh, buổi diễn thuyết chính thức kết thúc. Chương Dạng sửa sang lại bài viết dưới tay, sau đó bớt thời gian liếc nhìn Quý Hành Tung ngồi ở vị trí hàng đầu. Hiện tại, người này vẫn vô cùng chuyên chú, ý cười trên mặt Chương Dạng tức khắc trở nên nhu hòa hơn rất nhiều.
Sau khi kết thúc, Quý Hành Tung chờ Chương Dạng đi ra từ một đám sinh viên trẻ tuổi hoạt bát, sau đó tự nhiên duỗi tay nắm lấy tay cô. "Chủ biên Chương thật là lợi hại." Quý Hành Tung lên tiếng khen từ tận đáy lòng.
Chương Dạng nhích lại gần bên người anh: "Thật sao?" Quý Hành Tung chủ động nhận lấy túi xách và bài viết của cô, gật đầu xác nhận.
"Những học sinh nghe em diễn thuyết hôm nay đều vô cùng thích em." Quý Hành Tung nói đúng sự thật cho cô. Chương Dạng cười nhìn anh: "Vậy thì anh cũng nên cẩn thận đó."