Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - Chương 104
Cập nhật lúc: 2024-10-11 08:41:25
Lượt xem: 29
Có người từ nhỏ là đà điểu, lớn lên lại biến thành tiểu khổng tước thích xinh đẹp, hận không thể để từng sợi tóc đều tinh xảo.
Qúy Hành Tung không tức giận, ngược lại, đôi mắt của anh thậm chí nhịn không được lộ ra một chút ý cười.
"Chỉ có màu đỏ và màu xanh, không được chọn." Anh nói.
Chương Dạng "Nha" một tiếng, giống như là chấp nhận hiện thực.
Nhưng nghĩ đến việc vừa rồi bác sĩ nói là trong khoảng thời gian này bản thân không thể đi giày cao gót thì trong lòng cô trở nên có chút uể oải.
Cô cũng không thể mỗi ngày đều mang đôi dép nhựa xấu xí này đi làm chứ?
"Em muốn đi trung tâm thương mại, ở nhà không có giày đế bằng." Chương Dạng nhìn chằm chằm dép lê trên chân nói, cô cũng biết ban ngày Qúy Hành Tung đi ra ngoài có giới hạn., và cô ấy không có ý định làm khó Qúy Hành Tung:"Anh lái xe đưa em đến cửa trung tam thương mại là được."
Cô chỉ có một chân bị thương, còn có thể đi được.
Qúy Hành Tung nhìn đồng hồ, anh còn có thời gian:"Anh đi cùng em đi."
Chương Dạng kinh ngạc nhướng mày, bất quá không có phản bác.
Sau khi xuống xe , Chương Dạng kiên trì tự mình đi, Qúy Hành Tung tùy cô, tuy nhiên anh cầm lấy túi xách của Chương Dạng, không nói chiều trực tiếp mang ở trên người mình.
Anh cao to, mặc một thân quân trang thẳng đứng, trên người lại mang một không chiếc túi xách của nữ chưa lớn bằng một bàn tay, thoạt nhìn đặc biệt buồn cười.
Chương Dạng nhìn và không thể nhịn cười, ra hiệu cho Qúy Hành Tung trả lại túi cho mình, cười nhẹ nói: "Anh không cần mặt mũi nha?"
Qúy Hành Tung đứng một bên người cô, tận chức tận trách làm một cái nạng người, mím môi một chút, sau đó nói: "Không thành vấn đề."
Tiểu khổng tước muốn sĩ diện, còn anh, đã quen thô lỗ, mặc kệ người bên ngoài nghĩ thế nào thì nghĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-104.html.]
Bộ dạng này của hai người, thật sự là rất khó để không hấp dẫn sự chú ý của người khác .
Nam nhân cao lớn cao lớn cường tráng, lại thật cẩn thận mà đỡ cô gái trẻ mặc sườn xám vàng hồng bên cạnh, trên khuôn mặt cương nghị ấy ít nhiều lộ ra vẻ bất lực, lại không thấy có một chút mất kiên nhẫn.
Qúy Hành Tung không cho Chương Dạng có có cơ hội trở thành "Kim kê độc lập", mỗi khi đến cửa hàng mà Chương Dạng muốn ghé thăm, anh sẽ đỡ người ngồi trên chiếc ghế sofa bọc da mềm mại trong cửa hàng.
"Muốn cái gì? Anh đi lấy."
Động tác này của anh làm cho nhân viên hướng dẫn bán hàng không có nơi để dụng võ.
Chương Dạng da mặt mỏng, nên ban đầu không muốn nói chuyện với anh, chỉ nhờ các chị nhân viên giúp đỡ.
Ai biết Qúy Hành Tung chỉ vào chính mình cao to chân dài, động tác luôn luôn nhanh hơn các chị nhân viên một bước, mang đôi giày cô xem trọng đến trước mặt.
Ban đầu Chương Dạng có chút vô thố, cuối cùng đã có thể đối mặt với tất cả những điều này một cách bình tĩnh.
Nga
Cuối cùng, sau khi chọn ba đôi giày đế bằng, Qúy Hành Tung trực tiếp đi tính tiền.
Chương Dạng vẫn ngồi trong cửa hàng đợi anh, nhân viên mua sắm cười nói: "Tình cảm của chị và chồng thật tốt."
Chương Dạng: "..."
Hôm nay, đây đã là lân thứ hai có người hiểu lầm quan hệ giữa cô và Quý Hành Tung.
Nhân viên bán hàng không có thuật đọc tâm, không biết trong lòng Chương Dạng đang suy nghĩ cái gì, vừa sửa sang lại kệ để hàng vừa nói:"Vừa rồi, ánh mắt anh ấy đều đặt ở trên người của chị đấy ạ. Hơn nữa, người đàn ông mà ra tay hào phóng với vợ thì chuẩn không thể sai được. Nhưng mà..."Nhân viên mua hàng bỗng nhiên cười hai tiếng, lực chú ý của Chương Dạng bị cô hấp dẫn nhìn qua.
"Chị xinh đẹp như vậy, nếu em là một người đàn ông thì nhất định em cũng sẽ ra tay hào phóng, ha ha ha."
Chương Dạng không nói nên lời, cô thanh minh thầm trong lòng, Qúy Hành Tung sao có thể là người thấy sắc nảy lòng tham cơ được? Trước kia khi đang ở trong rừng, lúc anh nhìn cô, ngay cả họ tên của anh đều không muốn lộ ra.