Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - Chương 92

Cập nhật lúc: 2024-10-09 22:44:29
Lượt xem: 38

Tạ Du Diễm nghe Chương Dạng nói, còn tưởng cô biết điều, rốt cuộc cũng hiểu rõ cái gì gọi là hiếu thuận hiểu lễ.

 

Nhưng khi thấy bóng dáng Chương Ngũ cùng với đống hành lý trong tay Chương Ngũ, Tạ Du Diễm không khỏi hỏi:"Chương Ngũ, cháu như vậy là có ý gì? Ai nha, ăn một bữa cơm mà thôi, không cần đưa hết đồ vật lại đây đâu, đứa nhỏ này, thật đúng là không đủ thông minh mà."

 

Ý cười trong mắt Chương Dạng không chạm đến đáy mắt, đầu óc Chương Ngũ không đủ thông minh mà còn có thể là một kỹ thuật viên có tay nghề cao trong quân đội sao?

 

"Không có ý gì, cháu chỉ nghĩ dì cả muốn ăn thịt dê luộc vậy thì cháu đưa dì cả đến đây thôi. Bên cạnh chính là khách sạn, hành lý của dì cả là cháu bảo Chương Ngũ đưa đến đây, đợi lát nữa mọi người ăn xong là có thể trực tiếp đi đến bên cạnh đăng kí rồi vào ở, vậy thì thuận tiện hơn nhiều. Lúc trước là Chương Ngũ không hiểu chuyện, người nào cũng thích đưa về nhà, cháu sẽ dạy dỗ lại em ấy. Nhà của chúng cháu cũng không phải là ổ vàng hay ổ bạc gì, không phải dì cả thích sô pha bọc da sao, hơn nữa chiếc giường kia của Chương Ngũ cũng là giường đơn, dì cùng với dượng ngủ cũng không quá thoải mái, nếu so sánh thì nhà của chúng cháu vẫn kém hơn rất nhiều so với khách sạn lớn. Vì tốt cho dì, cho nên cháu cảm thấy hai người vẫn nên ở khách sạn thì tốt hơn."

 

Trước khi Tạ Du Diễm tới thì Chương Dạng đã nghe nói rất nhiều sự tích về người dì này.

 

Ghét bỏ phòng ở của Chương Ngủ không đủ rộng, không đủ thoáng, trong tối ngoài sáng nói ra rất nhiều yêu cầu, muốn ở trong phòng của Chương Dạng.

 

Nhưng mà không thay đổi được quyết định của Chương sư trưởng hay là Chương Ngũ, những người mà đối với chuyện của Chương Dạng có thể nói là cố chấp, mặc kệ Tạ Du Diễm nói toạc mồm mép thì cũng không chịu lùi nửa bước.

 

Vốn là Chương Dạng không sẵn sàng để cho gia đình người dì không quen thuộc sống trong nhà của mình, hiện tại vừa lúc có lý do.

 

Tạ Du Diễm lúc này mới nghĩ lại, nhận ra rằng đêm nay đưa dì dượng tới nhà ăn đâu phải là lòng hiếu thảo của Chương Dạng, đây rõ ràng là âm mưu của Chương Dạng, nhân cơ hội này để đuổi bà ta ra khỏi nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-92.html.]

 

Nga

"Cháu, nha đầu này, cháu nói cái gì vậy hả, người thân tới nơi, đâu có đạo lý để người nhà ở trong khách sạn cơ chứ?" Tạ Du Diễm bị những lời có thể nói là "đại nghịch bất đạo" của Chương Dạng làm cho bất ngờ, sau đó nhanh chóng mà quát lớn:" Thật đúng là không có quy củ gì cả."

 

Chương Dạng:"Dì cả ở nhà của chúng cháu không thoải mái thì cháu giúp dì cả đổi thành nơi khác, cái này không tốt sao?"

 

Chương Dạng nghĩ đến việc những người này ở trong nhà của mình còn ghét bỏ cái này không tốt, cái kia không tốt liền giận sôi máu.

 

Người khác không biết, chẳng lẽ cô còn không biết người dì cả này của mình "đến nhờ cậy", còn không phải là tới cọ ăn cọ uống miễn phí à? Người ta đi cọ cơm mà còn kiêu căng ngạo mạn hơn cả chủ nhà là Chương Ngũ luôn, nhưng đấy đều do mấy năm nay Chương sư trưởng và Chương Ngũ cùng nhau tạo thành thói quen cho bà ta ?

 

Chỉ là cô không quen với loại người này.

 

"Cháu làm như vậy ba cháu có biết không?" Ở trong mắt của Tạ Du Diễm, Chương Dạng chẳng qua chỉ là một đứa con gái thì có thể quan trọng như thế nào cơ chứ.

 

Bà lấy Chương sư trưởng làm chỗ dựa, bà không tin Chương Dạng sẽ không thúc thủ chịu trói.

 

Tạ Du Diễm thấy Chương Dạng không hé răng, cho rằng cô đang sợ, biểu tình trên mặt lại giãn ra:"Chẳng qua đây cũng không phải là chuyện lớn gì, dì nói mọi người đều là người một nhà, hiện tại cháu đưa dì trở về, dì cũng không tính toán với một tiểu bối như cháu. Phòng của cháu ngày thường cũng không có ai ở, còn không bằng để lại cho dì và dượng của cháu. Các cháu đúng là tiểu bối, không hiểu quy củ gì cả."

 

Bà ta nói lời này giống như cô mới là người đi ở nhờ trong đại viện, bà ta đều đã cho Chương Dạng rất lớn mặt mũi vậy.

Loading...