KẺ ĐIÊN XUYÊN THÀNH NỮ CHÍNH TRUYỆN NGƯỢC - Ngoại truyện
Cập nhật lúc: 2024-10-07 20:33:43
Lượt xem: 298
18 (Góc nhìn của Bùi Yếm)
Tôi là Bùi Yếm, tôi đã xuyên không.
Đây là một thế giới nữ quyền, nữ cưới nam, và đàn ông thai nghén sinh con.
Tôi đã trở thành cậu chủ của nhà họ Bùi, sắp phải gả cho con gái độc nhất của nhà họ Phượng, Phượng Khê.
Nghe nói Phượng Khê có vấn đề về thần kinh.
Khi bảy tuổi, cô ấy đã bắt cóc bạn cùng lớp, giấu người ta trong tầng hầm suốt ba ngày. Khi cô ấy bị cảnh sát phát hiện còn nhất quyết nói rằng họ yêu nhau, đã đính hôn rồi.
Sau đó, Phượng Khê bị cưỡng chế đưa đến bệnh viện tâm thần để điều trị.
Cuối cùng cô ấy vất vả ra viện, lại nhắm vào những chàng trai độc thân khác.
Chỉ cần họ mỉm cười với Phượng Khê trên đường, cô ấy sẽ bám theo về nhà, đánh ngất họ rồi kéo đi kết hôn.
Sau đó, không hiểu sao, Phượng Khê lại chú ý đến nguyên chủ.
Cô ấy đã đưa ra một khoản sính lễ lớn để cầu hôn. Nhưng vào đêm trước ngày cưới, nguyên chủ bị ngã xuống nước, bất ngờ qua đời, vì vậy tôi đã xuyên vào đây.
Nói thật, tôi không hề để tâm đến Phượng Khê.
Cô ấy khá điên rồ, nhưng dù có điên đến mấy cũng không bằng Phương Mẫn.
Cho đến bây giờ, tôi vẫn cảm thấy sợ hãi khi nghĩ về Phương Mẫn.
May mắn thay, trong thế giới này không có cô ấy.
. . .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ke-dien-xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc/ngoai-truyen.html.]
Khi bước vào biệt thự của nhà họ Phượng, điều đầu tiên tôi thấy là một người quản gia mặc vest.
Anh ta có vẻ trí thức, đôi mắt có chút giống Tống Hành.
Bên cạnh còn có một người đàn ông ngồi xe lăn, cổ đeo vòng. Nghe nói anh ta là người mà Phượng Khê mang từ trại trẻ mồ côi về, nhận làm anh trai.
Cả hai đều nhìn tôi với ánh mắt rất kỳ lạ, như thể muốn nói điều gì đó.
Khi tôi đang thắc mắc thì bỗng nhiên bị ai đó tát một cái thật mạnh.
Góc độ này, sức lực này...
Trong lòng tôi bỗng dấy lên một dự cảm không tốt. Tôi ngẩng đầu không thể tin nổi, là Phượng Khê.
[Edit by Tê Tê Team. Follow để đọc thêm truyện nha các mỹ nữ ♥]
Mặc dù là gương mặt xa lạ, nhưng biểu cảm và cử chỉ của cô ấy lại giống hệt Phương Mẫn.
Phượng Khê nhếch môi, ánh mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ.
"Ôi, xin lỗi, vừa rồi tôi ra tay hơi nhẹ."
"Có phải cậu không vui không, đừng lo, tôi sẽ lập tức để chó c.h.ế.t sung sướng ngay thôi."
Rồi cô ấy lại vung tay, thêm một cái tát nữa.
Mặt trái đau rát, nhưng tôi không còn quan tâm đến điều đó nữa.
Giây phút này, trong lòng tôi chỉ có một suy nghĩ.
Toang rồi.
(Hết)
Cảm ơn các bạn đã đọc truyện edit bởi Tê Tê Team, hãy follow mình để đón chờ các dự án tiếp theo nha ♥