KẾ HOẠCH BÁO THÙ - 8
Cập nhật lúc: 2024-10-28 12:27:44
Lượt xem: 694
Ninh Ninh sửng sốt nói: "Anh Cảnh Hòa, anh cự tuyệt em như vậy, nói là trong lòng anh đã có người rồi, người đó là Trần Ngư sao, cô ta có gì tốt? Cô ta chỉ là một cô nàng rẻ rúm mà thôi! Trước kia cô ta muốn quyến rũ để Tần Dự cưới mình, bây giờ thấy không còn hy vọng với Tần Dự, liền quay đầu quyến rũ anh!"
Càng nói, cô ta càng suy sụp, tức giận: "Loại người này cả đời sẽ là một thứ đồ chơi hèn hạ, dì Diệp sẽ không cho phép cô ta lấy anh."
Tôi nghe vậy, sắc mặt rất xấu, âm thầm khóc. Tôi đứng dậy muốn rời đi, Diệp Cảnh Hòa ngăn lại.
Diệp Cảnh Hòa nắm lấy tay tôi, lạnh lùng nói với Ninh Ninh: "Ninh Ninh, chú ý lời nói của em. Nếu em đã quyết định đính hôn với Tần Dự thì cũng đừng suốt ngày nghĩ đến những chuyện không liên quan. Còn chuyện anh kết hôn, mẹ anh không có quyền kiểm soát, em lại càng không có quyền."
Diệp Cảnh Hòa lôi tôi lên phòng.
Tần Dự ngăn cản hắn rồi nhìn thấy dấu hickey trên cổ tôi, run giọng nói: "Trần Ngư, anh hối hận, anh thực sự hối hận. Đừng ở bên Diệp Cảnh Hòa nữa, được không?"
9
Tần Dự và Ninh Ninh vẫn đính hôn.
Xuất thân như bọn họ, một khi đã quyết định, chuyện đại sự như hôn nhân sẽ không thể tự mình quyết định.
Ngày đó Ninh Ninh suy sụp hỏi anh ta: "Tần Dự, anh là người đề nghị đính hôn, bây giờ mọi người đều biết chúng ta sắp đính hôn, anh lại nói hối hận, muốn em bị chê cười cho đến hết đời phải không? Khi còn bé anh nói sẽ đối tốt với em cả đời, anh quên rồi sao?”
Nếu lúc ấy Tần Dự nói hối hận, muốn hủy hôn, tôi có thể sẽ liếc nhìn anh ta một cái. Nhưng khi nhìn thấy đôi mắt đẫm lệ của Ninh Ninh, anh ta lại do dự, đuổi Ninh Ninh ra ngoài.
Năm thứ ba đại học của tôi, nhà họ Tần và nhà họ Ninh đã hoàn thành một vụ mua bán và sáp nhập thương mại lớn. Cùng lúc đó, Tần Dực và Ninh Ninh chính thức đính hôn.
Trong ba năm này, tôi và Diệp Cảnh Hòa đã hẹn hò, ăn uống, xem phim, nắm tay và hôn nhau. Chúng tôi đã làm mọi thứ như một cặp vợ chồng, nhưng chúng tôi luôn nói rằng chúng tôi độc thân.
Chúng tôi dường như có thỏa thuận ngầm và không ai thắc mắc về điều đó.
Ninh Ninh đã đến gặp và làm nhục tôi: “Trần Ngư, cô phí công vô ích, cô không thể kết hôn cùng Diệp Cảnh Hòa, cả đời này chỉ có thể làm người tình trong bóng tối!"
Tôi xoay người nhìn Tần Dự, ứa nước mắt nói với anh ta: "Tần Dự, Ninh Ninh nhục mạ em thế nào cũng không sao, chỉ cần cô ấy từ bỏ ý định với Diệp Cảnh Hòa, có thể ở bên cạnh anh, em l.à.m t.ì.n.h nhân của Diệp Cảnh Hòa cả đời cũng không sao."
Tần Dự lại bắt đầu d.a.o động, anh ta tìm Ninh Ninh tranh luận.
Tôi lạnh lùng nghĩ đến ba năm qua, họ cãi vã, hòa giải, vòng tuần hoàn cứ thế tiếp diễn, tôi biết mối quan hệ giữa họ sớm muộn gì cũng sẽ kết thúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ke-hoach-bao-thu/8.html.]
Ninh Ninh, tất cả những gì cô ta có chỉ là vẻ đẹp bề ngoài. Nhà họ Ninh đông con, vô dụng nhất là con gái.
Lý do tại sao cô ta có mức độ chú ý cao như vậy trong gia đình họ Ninh là vì Tần Dự và Diệp Cảnh Hòa đối xử với cô ta khác biệt.
Một khi mất đi sự che chở của Tần Dự và Diệp Cảnh Hòa, Ninh Ninh chỉ là một đứa trẻ bị bỏ rơi không quan trọng trong gia đình.
Nếu cô ta thật sự được vạn người sủng ái, lại có thể cực kỳ cố chấp, cô ta sẽ làm ầm ĩ lên, hủy hôn ước với Tần Dự. Nhưng cô ta không dám, cô ta biết Tần Dự chính là vũ khí của mình. Tôi biết được tất cả những thông tin này sau khi ở cùng với Diệp Cảnh Hòa.
Tôi được mời đến dự tiệc đính hôn của họ và đứng trong góc xem họ cắt bánh trên sân khấu.
Ra vườn hít thở, tôi bị một người chặn lại. Là bà Diệp.
Hôm nay bà ta ăn mặc cực kỳ sang trọng, chiếc vòng cổ kim cương trên cổ tỏa sáng lấp lánh.
"Tôi thực sự đã đánh giá thấp cô. Đã ba năm rồi mà Cảnh Hòa vẫn chưa chán cô." Bà Diệp nhìn tôi với vẻ mặt chán g..hét, như thể bà ta đang nhìn một thứ rác rưởi thấp hèn nào đó.
Thì ra ba năm nay bà ta luôn biết Diệp Cảnh Hòa ở bên tôi. Đúng là một quý bà giàu có, bà ta thực sự rất bình tĩnh.
“Bà yên tâm, hôm nay là ngày tôi chia tay với Diệp Cảnh Hòa.” Tôi cười nói: “Bà đã vất vả ba năm rồi, mỗi ngày đều nghĩ đến chuyện đứa con trai quý giá của mình ở bên một cô gái xuất thân thấp hèn như tôi, bà ngủ chắc cũng không ngon.”
Bà Diệp đi tới tát tôi một cái thật mạnh, tức giận nói: "Sao cô dám khiêu khích tôi! Tôi nói cho cô biết, Cảnh Hòa còn trẻ nên trêu hoa ghẹo nguyệt thôi, chơi với phụ nữ chán thì đá. Nó sẽ ra nước ngoài học tiếp, sau này sẽ tiếp quản công việc kinh doanh của gia đình, đừng quấy rầy nó nữa, nếu không tôi sẽ không khách khí với cô đâu!"
"Ồ, là sẽ làm gì?" Tôi tò mò hỏi: "Phá việc học hành của tôi? Hay dồn tôi tới bước đường cùng? "
“Còn dám cười hả?” Bà Diệp có vẻ bực bội vì thái độ của tôi, bà ta vươn tay muốn đánh tôi lần nữa.
Diệp Cảnh Hòa xuất hiện, ngăn bà Diệp lại, không hài lòng nói: "Mẹ, chuyện của con để con tự giải quyết."
Hắn đưa tay lên chạm vào khuôn mặt sưng vù của tôi.
Tôi giơ tay tát hắn hai cái thật mạnh, thấy vẻ mặt khó tin của mẹ hắn tôi cười lạnh nói: “Đau lắm phải không?”
"Diệp Cảnh Hòa, chúng ta chia tay đi." Tôi nhìn hắn, gằn từng chữ: "Tần Dự và Ninh Ninh đã đính hôn, nhiệm vụ của tôi cũng đã hoàn thành. Anh không biết ba năm qua tôi ở bên cạnh anh ghê tởm như thế nào sao? Mẹ anh vì bảo vệ Ninh Ninh mà ép mẹ tôi đến c..hết. Còn tôi, tự nguyện và hèn hạ đi cùng anh ba năm."