Khắc tinh của những kẻ lắm mồm - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-07-30 13:22:54
Lượt xem: 621
Một buổi sáng nọ, tôi đi dạo phố và mua cho ba mẹ mỗi người một bộ quần áo mới, nhưng khi về nhà lại phát hiện-
Hũ kem dưỡng của tôi đã bị vơi đi rất nhiều.
Không phải tôi quan sát quá tỉ mỉ, chẳng qua hũ kem dưỡng tôi vừa mua không lâu bỗng nhiên lại vơi đi hơn một nửa, thật khó để mà tôi không nhận ra.
Tôi nghi ngờ là chị họ đã lấy trộm nó.
Từ nhỏ đã như vậy, chị ấy rất ít khi tranh giành với chúng tôi, cũng không hay nói nhiều, nhưng lại thích thể hiện sự ưu việt của mình và đã từng trộm vặt rất nhiều lần.
Tuy nhiên, dù tôi có đi tìm chị ấy, chị cũng sẽ không thừa nhận.
Thế nên tôi không nói gì, ngược lại còn cố ý nghe điện thoại ở nhà, nói rằng chiều nay có bạn thân hẹn tôi đi dạo phố.
Chiều hôm đó, tôi mua hai thứ: mặt nạ và kem tẩy lông. Trước khi về nhà, tôi chuyển mặt nạ mới mua vào một hộp khác và đổ kem tẩy lông vào hũ mặt nạ ban đầu.
Tôi đã xem rất nhiều đánh giá và chọn kỹ càng mới quyết định mua loại kem tẩy lông này.
Kết cấu của nó rất giống kem dưỡng, so với mặt nạ cũng không thấy khác biệt gì, không có mùi hôi khó chịu.
Khi về nhà, tôi cố ý lấy mặt nạ ra khoe với mẹ: "Mẹ, nhân viên bán hàng nói loại mặt nạ này vừa ra mắt, hiệu quả rất tốt!"
Tôi cầm mặt nạ, nói rất nhiều với mẹ.
Mẹ tôi không quá quan tâm đến mỹ phẩm, chỉ cười nói tôi thích là được, nhưng chị họ ngồi trên sofa nghe vậy liền liếc nhìn tôi một cái.
...
Tối hôm đó, tôi đi ngủ rất sớm.
Nửa tỉnh nửa mơ, tôi bị ai đó lay dậy. Mở mắt ra, tôi thấy khuôn mặt trơ trụi của chị họ.
Tôi ngây ra vài giây, vừa kinh hoàng vừa có chút buồn cười.
Khi tỉnh táo lại, tôi mới nhận ra chị ấy đã trộm dùng "mặt nạ" của tôi.
Khuôn mặt chị ấy trơ trụi vì không còn sợi lông mày nào. Kem tẩy lông tôi bỏ ra số tiền lớn mua quả không làm tôi thất vọng, rất hiệu quả.
Chị ấy nắm chặt vai tôi, giận dữ nói: "Chu Sở Điềm, chị cố ý chơi tôi đúng không? Cái gì mà mặt nạ mới mua, rõ ràng là kem tẩy lông!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/khac-tinh-cua-nhung-ke-lam-mom/chuong-12.html.]
Tôi đẩy chị ấy ra một chút, giả vờ ngây thơ: "Chị họ, chị lấy trộm mặt nạ của tôi sao?"
Đào Hố Không Lấp team
Sắc mặt chị ấy cứng lại.
Tôi tiếp tục giả vờ vô tội: "Tôi chỉ thấy cái hũ không đẹp nên đã chuyển mặt nạ sang hộp khác, còn cái hũ cũ thì đựng kem tẩy lông. Tôi đâu biết chị lại không hỏi mà dùng trộm mặt nạ của tôi."
“...”
Chị họ trừng mắt nhìn tôi nhưng không nói được gì.
Nhưng nhìn đôi mắt không có lông mày của chị ấy, ánh mắt ấy thật sự không có sức uy hiếp, ngược lại còn khiến tôi muốn bật cười.
Tôi không ngờ sự việc này còn có một bất ngờ khác.
Sáng hôm sau khi ăn sáng, tôi chú ý đến khuôn mặt của bà dì. Dì ấy cũng không còn lông mày. Trên đôi lông mày trống trơn, bà dùng bút kẻ vẽ hai đường màu nâu trông rất kỳ quặc.
Tôi múc một bát canh, mở miệng cười nói: "Dì à, sao lông mày của dì cũng mất rồi? Chuyện này là lỗi của cháu, không nói trước là trong hũ mặt nạ có kem tẩy lông. Cháu thật sự không ngờ chị họ lại trộm mặt nạ của cháu, rồi lại còn đưa cho dì dùng nữa."
Tôi vỗ tay lên bàn, thở dài: "Chuyện này thật là, Tết đến mà hai người không có lông mày thì thật xui xẻo."
Chị họ mặt xanh mặt trắng một phen, cắn đũa không nói gì.
Sắc mặt dì tôi cũng cứng ngắc, cuối cùng cười gượng: "Không phải, là dì thấy lông mày mình không đẹp, tối qua cạo hết rồi, định đi xăm lại."
Tôi cười đồng tình: "Xăm lông mày cũng tốt. Hay dì xem một chút, có thể xăm màu vàng, hợp với khí chất của dì."
Mặt dì tôi tối sầm lại.
Từ khi đền bù hai trăm ngàn tệ vì đứa con nghịch ngợm, cô dì không muốn nghe đến chữ "vàng".
Nhưng anh em chúng tôi đã chịu đựng bà nhiều năm, còn cố ý mua rất nhiều đồ dùng màu vàng, bày đầy nhà -
Đĩa trái cây vàng, vỏ bọc điều khiển vàng, cốc trà vàng...
Thậm chí khi mua chanh leo, cũng phải mua loại vàng.
Không nói đâu xa, nhìn là thấy vui rồi.