Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Khắc tinh của những kẻ lắm mồm - Chương 16

Cập nhật lúc: 2024-07-30 13:26:28
Lượt xem: 328

Trần Giang Hải cười gượng một tiếng, không biện minh gì, ngược lại còn kéo chị họ tôi đi sang bể bơi khác. 

Chú và dì tôi cũng chuẩn bị xuống nước, tôi ngay lập tức thấy hứng thú, vội nắm lấy cổ tay Hạ Gia, nói khẽ, "Chú ý nhìn dây chuyền của họ đi." 

Hạ Gia sững người một chút, nhưng vẫn ngoan ngoãn đi theo tôi vào bể nước nóng. 

Đào Hố Không Lấp team

Chúng tôi chăm chú nhìn chú và dì tôi bước xuống bể, ngồi xuống, rồi— 

Hai sợi dây chuyền vàng lớn thật sự nổi lềnh bềnh trên mặt nước như một trò đùa.

Chú và dì tôi vẫn chưa phát hiện ra, ngược lại, chị họ tôi nhận thấy sự bất thường của tôi và Hạ Gia, nhìn theo ánh mắt chúng tôi, sắc mặt lập tức thay đổi. 

"Trần Giang Hải!" 

Chị ấy thét lên, chỉ vào dây chuyền vàng nổi trên mặt nước, "Anh mua hai sợi dây chuyền giả để lừa bố mẹ tôi à?" 

Trần Giang Hải liếc nhìn, mặt biến sắc ngay lập tức. 

Chắc hẳn anh ta đã quên mất chuyện này từ lâu. 

Lắp bắp một lúc, anh ta giận dữ nói, "Lúc đó anh nhờ tài xế của bố đi mua, c.h.ế.t tiệt, chắc chắn thằng đó ăn chặn tiền, lén lút đổi thành dây chuyền giả để lừa anh!" 

Nói xong, anh ta đứng dậy rời khỏi bể nước, "Anh sẽ đi tìm nó ngay bây giờ." 

"Đợi anh tính sổ nó xong rồi sẽ quay lại, em ở đây chờ anh." 

Chưa kịp để chị họ phản ứng lại, anh ta đã vội vàng rời đi. 

Tôi và Hạ Gia nhìn nhau, dù cuộc vui ngắn ngủi nhưng nhìn cảnh chú và dì tôi đang cố gắng kéo hai sợi dây chuyền như điên, cũng đủ thú vị rồi. 

Trong bể nước nóng không chỉ có chúng tôi mà còn vài người qua đường xung quanh cũng đang xem cảnh này. 

Cậu con trai cưng của họ không hiểu chuyện gì, nhìn bố mẹ mình tò mò hỏi, "Mẹ, dây chuyền vàng của mẹ nổi trên nước, trông thật là ngầu, sao lại phải tháo ra?" 

Dì tôi mặt đỏ bừng, "Im ngay!" 

… 

Xem trò vui đủ rồi, tôi kéo Hạ Gia ra khỏi suối nước nóng. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/khac-tinh-cua-nhung-ke-lam-mom/chuong-16.html.]

Ngẩng đầu lên, tôi thấy Chu Dương đang nghiêng người đứng cách đó không xa, ung dung nhìn chúng tôi. 

"Chị." 

Thằng bé bước lại, ánh mắt lướt qua tôi và Hạ Gia, 

"Hai người…?" 

Ánh mắt trêu chọc của thằng bé khiến tôi muốn đ.ấ.m cho nó một cái. 

Tuy nhiên, khi giơ tay lên, tôi mới nhận ra mình vẫn đang nắm cổ tay Hạ Gia. 

Mặt tôi đỏ bừng lên, ngay lập tức tôi buông tay ra. 

May mắn thay, không ai để ý đến gương mặt đỏ bừng của tôi, Chu Dương trực tiếp khoác vai Hạ Gia, 

"Cậu cũng giỏi lắm, tôi coi cậu là anh em, cậu lại muốn làm anh rể tôi à?" 

Nói rồi, Chu Dương kéo cổ Hạ Gia đi về phía trước. 

"Nói đi, cậu đã để ý đến chị tôi từ khi nào?" 

Hạ Gia dường như đang cười khẽ. 

Tôi không kìm được mà đi theo, nghiêng tai nghe, muốn nghe câu trả lời của cậu ấy. 

Một lúc lâu sau. 

Phía trước vang lên giọng nói nhỏ nhẹ của Hạ Gia, "Đã bốn năm rồi." 

"Bốn năm…" 

Chu Dương suy nghĩ một chút, "Cậu được lắm, lần đầu tiên tôi dẫn cậu về nhà, chị tôi đã bị cậu để ý! Bốn năm… cậu cũng thật kiên nhẫn." 

Hai người đi rất nhanh, tôi không nghe rõ phần sau. 

Trong phòng, hơi nóng bốc lên trong không khí, làm mặt tôi nóng bừng.

 

Loading...