Khấu Hoa - Chương 18
Cập nhật lúc: 2024-08-02 16:58:33
Lượt xem: 943
Lại không cẩn thận để Lý Vân Nghiễn biết, đầu tiên hắn mắng ta một trận, nói, nếu không có t, hắn phải làm sao bây giờ?
Sau đó nói để hắn đi, đối với bọn họ, hắn có sức hấp dẫn hơn ta nhiều.
Ta ngăn không được, hắn lại tự mình chuẩn bị rất nhiều, hứa với ta ta nhất định sẽ đem Yên Vân cứu trở về.
Ta không yên lòng nên vẫn đi theo.
Không nghĩ tới mục tiêu ban đầu của Thẩm Từ Ý chính là ta, chỉ là Lý Vân Nghiễn bảo vệ ta quá tốt.
Hắn không có cơ hội ra tay, nhưng lại ý đồ một mẻ hốt gọn chúng ta.
Hắn thừa Vân Nghiễn đi cứu Vân Yên, một cây trường thương thọc tới phía ta, nhưng đã thấy một người ngăn trước mặt. Đúng là Lý Hoài, cây trường thương đ.â.m xuyên n.g.ự.c của hắn.
Hắn lại mang theo ý cười nhìn qua ta nói: "Ta muốn đi tìm Khấu Khấu, Khấu Khấu đang chờ ta."
Hắn nghĩ ta ở kiếp trước và kiếp này là hai con người hoàn toàn khác nhau, tạo hóa đúng là trêu ngươi.
Ta chưa hề nghĩ tới, hắn sẽ vì ta mà chết.
Thứ ta muốn là tự tay mình g.i.ế.c c.h.ế.t hắn kia.
Ngực ta có chút khó chịu, Lý Vân Nghiễn lo lắng kéo ta: "Khấu Khấu, nàng không sao chứ? Có phải là bị hù dọa rồi không."
"Khấu Khấu, ta đây!"
7,
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Hoàng đế rất nhanh cũng giống như kiếp trước, không sống thêm được bao lâu thì cũng băng hà, chỉ là lần này người đăng cơ lại chính là Lý Vân Nghiễn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/khau-hoa/chuong-18.html.]
Nhưng điều làm cho ta nghi ngờ hơn là, sau khi hắn đăng cơ lại luôn luôn trốn tránh ta, phong cho ta làm Trường Ninh quận chúa, muốn an bài ta về Giang Nam.
Trên triều đình, hắn nhìn ta thần sắc lạ lẫm.
Ta sớm đã quen thuộc, chẳng qua lòng người dễ thay đổi, cũng may hắn không đến giận chó đánh mèo.
Ta bình tĩnh chuẩn bị dập đầu, hắn lại lập tức ngăn lại nói: "Trường Ninh quận chúa có thể không cần quỳ lạy bất luận kẻ nào."
Mặc dù không hiểu dụng ý của hắn, nhưng ta vẫn tạ ơn, sau khi hạ triều thu dọn đồ đạc chuẩn bị cùng cha và muội muội về Giang Nam
Cha an ủi ta: "Lòng vua khó dò, chúng ta cũng coi như về nơi chúng ta nên thuộc về."
Ta tranh thủ thời gian , bỗng nhiên thấy trong lòng trống trải, lại không rõ nguyên nhân vì sao.
Chúng ta toàn bộ đều được an bài thỏa đáng, xe ngựa đứng ở cửa ra vào chờ đã lâu, lại phát hiện không thấy Yên Vân.
Đang lúc chúng ta đến lo lắng bất an, chuẩn bị đi tìm nàng. Nàng lại giục ngựa mà đến, khóc đến nỗi nước mắt đầy mặt, nói với ta: "Vân Nghiễn ca ca nôn ra rất nhiều máu, trưởng tỷ có thể đi thăm huynh ấy một chút được không?"
Lý trí nói cho ta, không nên làm thế.
Nhưng thân thể lại hành động trước một bước, trở mình lên ngựa.
Ta lần đàu tiên thấy bất an như vậy, Lý Vân Nghiễn đến cùng đã xảy ra chuyện gì.
Khoảng cách hai giờ đi đường, ta chỉ cưỡi ngựa mất một giờ là đến, trâm gài tóc cũng đều rơi mất.
Bọn thủ vệ cũng không cản ta, lúc ta tiến vào hoàng cung, Lý Vân Nghiễn đang ngủ mê man.
Ta tìm thái y quen thuộc hỏi rõ tình huống, ông ấy nói với ta ta Lý Vân Nghiễn thân thể không biết do nguyên nhân gì bị hao mòn vô cùng, nhưng tìm không ra nguyên nhân.
Khả năng cố lắm cũng chỉ còn sống được ba năm nữa.
Một người thật là tốt, lại khỏe mạnh như vậy, làm sao lại đột nhiên…., ta không tin.