Khấu Hoa - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-08-02 16:49:50
Lượt xem: 1,320
Lúc đó phụ thân đã đứng trong tam công, đệ đệ cũng là Đậu tiểu tướng quân có danh khí nhất Sở quốc, nó tại biên quan thắng liên tiếp ba trận, trong quân đội có thanh danh hiển hách.
Lý Hoài đây nhất lại trò chuyện cùng ta về Lữ hậu*, hắn hỏi ta nếu như ta là Lữ hậu ta sẽ làm thế nào?
(Bà là Hoàng hậu đầu tiên của nhà Hán, cũng là hoàng hậu chính thức đầu tiên trong lịch sử Trung Quốc. Sau khi Hán Cao Tổ băng hà, bà tiếp tục đăng ngôi vị Hoàng thái hậu, từng can dự triều chính dưới triều đại Hán Huệ Đế Lưu Doanh, cuối cùng là Lâm triều xưng chế dưới thời hai Thiếu Đế là Lưu Cung và Lưu Hồng (194 TCN - 180 TCN), tổng cộng nắm quyền 15 năm.
Đối với văn hóa Trung Quốc, Lữ hậu cùng Võ Tắc Thiên và Từ Hi thái hậu là những người phụ nữ chuyên chính nổi bật nhất lịch sử Trung Quốc. Đặc biệt, bà cùng Võ Tắc Thiên hợp xưng Lữ Võ, trở thành hình tượng 2 người phụ nữ quyền lực nhất lịch sử. Hai người cũng là 2 người phụ nữ hiếm hoi có thời gian trị vì được biên thành Kỷ trong các sách lịch sử chính thống.)
Ta quỳ trên mặt đất, bị dọa đến thở mạnh cũng không dám. Hậu quả của việc “ công cao át chủ”, trên sử sách đã ghi lại phần lớn không có kết quả tốt, nhất là khi Lý Hoài cũng chẳng phải là một vị quân vương nhân từ.
Thế nhưng hắn chỉ nghịch mái tóc rối của ta, vừa cười vừa nói: "Khấu Khấu, nàng làm sao phải lo sợ như thế? Ta bất quá là cùng nàng trò chuyện về sách sử xưa cũ mà thôi, làm sao sợ đến như vậy?"
Ngữ khí của hắn ôn hòa đến mức tưởng như chúng ta là cặp phu thê ân ái nhất thế gian này.
Nhưng hắn vừa đăng cơ liền đã sắc phong Cố Uyển Như làm Lệ phi, “ Lệ” trong “ tình cảm vợ chồng vững chắc keo sơn”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/khau-hoa/chuong-3.html.]
(伉俪: Xuất xứ: Từ Hán Việt, ghép từ "伉" (vững chắc) và "俪" (cặp đôi).
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Khi đó ta ở bên cạnh châm trà cho hắn, hắn nâng bút viết xuống chữ kia, hỏi ta cảm thấy thế nào?
Ta thấy thế nào à? Ta còn có thể thấy thế nào? Cố Uyển Như là chấp niệm cả đời của hắn, hắn chẳng qua vừa mới đứng vững ở thiên hạ này, liền đã không kịp chờ đợi đưa nàng đón vào trong cung.
Nước mắt của ta đã sớm không rơi nổi nữa, chỉ thành thành khẩn khẩn nói: "Cố cô nương cùng bệ hạ tình thâm nghĩa trọng, dùng chữ này làm phong hào thì không gì tốt hơn."
Hắn chỉ nhìn ta một chút, sau đó châm chọc nói: "Cũng phải, ngươi từ trước đến nay biết cân nhắc được mất, ngươi bây giờ đã là hoàng hậu tự nhiên càng lúc càng rộng lượng, càng có uy nghi của chủ Trung cung."
Nói xong, hắn không uống ly kia trà chỉ là phẩy tay áo bỏ đi, ta ngồi yên tại chỗ, thất thần thật lâu.
Không biết qua bao lâu, trà đã sớm lạnh, ta bưng tới uống một hơi, miệng đầy đắng chát.
Sau đó chúng ta lại không gặp mặt, không biết qua bao lâu, vào một ngày nào đó trong đêm hắn uống đến say như chết, đem ta đặt ở trên giường, thâm tình lưu luyến nhìn qua ta nói: "Khấu Khấu, ngươi thay đổi rồi! Khấu Khấu, ta cảm thấy ngươi thật như không còn thích ta như lúc trước nữa!"
Ta không có trả lời hắn, mỗi lần hắn động vào người ta, từng tấc da tấc thịt đều phát ra cảm giác buồn nôn, nhưng ta chỉ có thể chịu đựng.
Ta muốn g.i.ế.c c.h.ế.t hắn biết bao nhiêu ! Nhưng đứng ở vị trí này, sinh tử của mình ta cũng không thể tự quyết định. Bóng đêm phá lệ dài dằng dặc, mỗi một khắc với ta mà nói đều là tra tấn.