Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Khi Lòng Tin Bị Phản Bội - 09.

Cập nhật lúc: 2024-09-25 09:42:54
Lượt xem: 546

"Vậy nên, em thực sự muốn ly hôn sao?"  

 

Chu Dạng ngồi bệt xuống đất, ánh mắt trống rỗng.  

 

Tôi kiên quyết nói: "Đúng!"  

 

Chu Dạng đồng ý ly hôn, chờ hết thời gian thỏa thuận, chúng tôi sẽ đi lấy giấy chứng nhận ly hôn.  

 

Tôi đã nói với bố mẹ, họ cũng không nói gì nhiều. Về điều kiện gia đình, tôi được coi là kết hôn không môn đăng hộ đối, bố mẹ tôi vốn dĩ không đồng ý, bây giờ ly hôn lại càng vừa ý họ.  

 

Chỉ có điều mẹ tôi lại bắt đầu giới thiệu đối tượng cho tôi, điều này làm tôi khá đau đầu, tôi cố gắng thoái thác, một mình thật sự thoải mái vô cùng.  

 

Bây giờ tôi vẫn một mình nuôi con, có lẽ tâm trạng đã thay đổi, tôi cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều.  

 

Hàng Hàng cũng vui vẻ hơn. Trước đây, thằng bé nghĩ rằng mình có ba, nhưng lại rất ít khi được ở bên ba, nên rất buồn. Bây giờ thằng bé biết ba mẹ đã ly hôn, ba không còn ở nhà với mẹ nữa, nhưng Chu Dạng lại dành nhiều thời gian cho nó hơn.  

 

Không lâu sau khi nhận giấy ly hôn, Lý Mộc Lệ đột nhiên nhắn tin cho tôi: "Tôi đã biết từ lâu rồi, Chu Dạng sẽ ly hôn với cô, vì người anh ấy yêu là tôi."  

 

Kèm theo là bức ảnh Chu Dạng và cô ấy hôn nhau.  

 

Tôi nhíu mày, rồi chặn luôn số của cô ấy.  

 

Ngày hôm sau, sau khi tôi đưa Hàng Hàng đến lớp học ngoại khóa về, tôi thấy Chu Dạng đang đứng chờ ở cửa.  

 

Anh dựa vào cửa, trên tay cầm điếu thuốc, dưới đất còn mấy đầu lọc thuốc lá.  

 

Thấy tôi, anh lập tức dập tắt điếu thuốc rồi nở một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc.  

 

"Kim Kim, dạo này em sống tốt không?"  

 

Tôi nhìn anh: "Nói thẳng đi, Chu Dạng."  

 

Anh cúi đầu không dám nhìn thẳng vào tôi, cứng ngắc nói: "Anh sắp kết hôn rồi."  

 

"Chúc mừng nhé, là với Lý Mộc Lệ phải không?"  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/khi-long-tin-bi-phan-boi/09.html.]

 

Anh ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn tôi: "Sao em biết?"  

 

Tôi nhún vai: "Chứ còn ai vào đây nữa?"  

 

Anh lập tức sững lại, mặt trắng bệch, bắt đầu nói không ngừng: "Anh cũng không muốn đâu, nhưng cô ấy chuốc say anh, rồi lấy chuyện đó ra ép anh. Nếu anh không cưới cô ấy, cô ấy sẽ nhảy lầu. Anh cũng không hiểu tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này, rõ ràng anh chỉ muốn thay ba cô ấy chăm sóc cho cô ấy..."  

 

Giờ đây đối diện với Chu Dạng, tôi chỉ cảm thấy anh vừa ồn ào vừa phiền phức.  

 

"Chu Dạng, anh nói nhiều như vậy để làm gì? Chuyện này có liên quan gì đến tôi không? Chẳng lẽ anh còn muốn mời tôi đến dự đám cưới sao?"  

 

"Kim Kim, sao em lại trở nên lạnh lùng như vậy? Chẳng lẽ chúng ta ly hôn rồi thì không thể làm bạn được sao?"  

 

Chu Dạng không thể tin nổi, thái độ của tôi lại bình tĩnh đến thế.  

 

Cũng dễ hiểu thôi, nếu chúng tôi chưa ly hôn, chắc chắn tôi sẽ gào thét chất vấn anh.  

 

Nhưng đã đưa ra quyết định, thì tôi không bao giờ hối hận.  

 

Nghe nói họ không tổ chức đám cưới. Mặc dù họ không có quan hệ huyết thống, nhưng hàng xóm láng giềng đều biết mối quan hệ của họ, làm lớn sẽ không tốt cho danh tiếng, huống hồ cả hai đều đã tái hôn, dễ gây tranh cãi hơn.  

 

Ban đầu tôi nghĩ ngoài chuyện về con cái, tôi và Chu Dạng sẽ khó mà có giao thiệp gì thêm, nhưng lúc này, Lý Mộc Lệ lại đến trước mặt tôi.  

 

Đã lâu không gặp, Lý Mộc Lệ thay đổi khá nhiều.  

 

Cô ấy dường như già đi rất nhiều, nếp nhăn ở khóe mắt đã rõ hơn hẳn.  

 

Cô không còn giữ vẻ không màng thế sự như trước, khi thấy tôi, ánh mắt như muốn g.i.ế.c tôi.  

 

"Cô dựa vào đâu mà lấy tiền của Chu Dạng, đừng tưởng cô có một đứa con thì ghê gớm lắm, ai mà chẳng có!"  

 

Vừa nói cô vừa ưỡn n.g.ự.c lên.  

 

Ồ, ra là đang mang thai.  

 

 

Loading...