Khi Mèo Thích Trộm… Quần Lót - 06.
Cập nhật lúc: 2024-10-11 15:55:30
Lượt xem: 47
19.
Đầu óc tôi trống rỗng suốt ba, bốn giây liền.
Ngay sau đó, những lời mà Bội Bội đã nói với tôi vài ngày trước hiện lên trong tâm trí.
“Tâm Điềm! Mình phải kể cho cậu nghe một chuyện không thể tin nổi! Cậu còn nhớ Tiểu Trúc không? Cô bạn đại học siêu siêu mộng mơ và yêu đương cuồng nhiệt của mình ấy, cô ấy vừa bị một tên đàn ông lừa nữa rồi!
“Cô ấy yêu qua mạng với một người, đẹp trai đến phát sợ! Nhưng mà tâm địa xấu xa, suốt ngày viện đủ lý do để vòi vĩnh cô ấy gửi quà và tiền mừng.
“Mấy tháng sau, Tiểu Trúc bị hắn lừa sạch túi, rồi liền bị hắn đá ngay lập tức, làm cách nào cũng không liên lạc được nữa. Sau này, Tiểu Trúc thấy có mấy cô gái trong nhóm cộng đồng cùng thành phố bêu rếu tên này, mới biết hóa ra hắn cùng lúc lừa dối vài cô gái khác!
“Họ tụ họp lại, thì mới nhận ra ít nhất có bảy, tám người đều là nạn nhân, tất cả đều bị hắn lừa tiền trên mạng, lời lẽ tán tỉnh y chang nhau.
“Có người bị lừa mất bảy, tám ngàn tệ, có người mất đến cả chục, hai chục ngàn! Còn có người tặng hắn rất nhiều đồng hồ hiệu và giày thể thao phiên bản giới hạn. Cậu nói họ có phải ngốc không, chưa từng gặp mặt mà đã bị hắn dắt mũi xoay vòng vòng!
“Mình gửi ảnh của hắn cho cậu xem nhé.
“Đẹp trai thì có đẹp thật, nhưng ảnh nào cũng chỉ chụp góc nghiêng, không bao giờ lộ mặt chính diện, ngay cả tên cũng là giả, đến giờ cảnh sát vẫn chưa tìm được hắn thực sự là ai.”
Ảnh?
Đúng rồi! Là ảnh!
Tôi cuống quýt lục lại đoạn tin nhắn cách đây nửa tháng, mở từng tấm ảnh mà Bội Bội đã gửi ra để đối chiếu.
Ngón tay tôi run lên, đầu óc không ngừng vang vọng một suy nghĩ: “Không thể nào, không thể là Đàm Minh Vũ, chắc chắn là Bội Bội nhầm rồi!”
Nhưng ngay khi tôi mở những bức ảnh đó ra, tim tôi chợt lạnh buốt.
Trong bức ảnh là một dáng người cao lớn, mặc áo hoodie màu xám đậm, mái tóc nâu mềm mại hơi xõa trước trán, gương mặt nghiêng lạnh lùng đầy thần thái.
Dáng vẻ đó, góc nghiêng đó… chính là Đàm Minh Vũ.
Tim tôi đập liên hồi, mỗi nhịp như dội mạnh vào lồng ngực.
Không thể nào, không thể nào là anh ấy… Nhưng mà, mọi thứ lại trùng khớp đến kỳ lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/khi-meo-thich-trom-quan-lot/06.html.]
Tôi siết chặt điện thoại, cảm giác cả thế giới như đang sụp đổ trước mắt mình.
20.
Đúng như Bội Bội nói.
Rất nhiều bức ảnh, tấm nào cũng không lộ rõ mặt, góc chụp cũng khác nhau.
Trừ khi có đôi mắt đặc biệt tinh tường, nếu không rất khó để xác định được đó là ai ngoài đời thực.
Tôi cũng không quá chú tâm đối chiếu từng chi tiết, nhưng chỉ cần nhìn thấy nốt ruồi đỏ nhỏ trên xương quai xanh của người đàn ông trong ảnh là đủ để nhận ra rồi.
Lần đó, khi Đàm Minh Vũ kéo tôi né khỏi quả bóng chày, mắt tôi đúng lúc nhìn thẳng vào cổ anh, nốt ruồi đỏ như chu sa trên xương quai xanh ấy, tôi đã nhìn thấy cực kỳ rõ ràng.
Còn cả cô gái vừa nãy, người đã tát anh ấy bên ngoài khu chung cư, chính là bằng chứng xác thực cuối cùng.
Cô ấy chắc chắn là một trong những nạn nhân.
Nếu không phải vì Bội Bội đã kể cho tôi nghe toàn bộ sự việc này, có phải người tiếp theo bị lừa sẽ là tôi không?
Tôi siết chặt chiếc điện thoại trong tay, dùng sức đến mức các khớp ngón tay đều trắng bệch.
Cảm giác thất vọng cùng nỗi đau vỡ mộng ập đến, cuốn lấy tôi không cách nào thoát ra được.
Cuối cùng, tôi ủ rũ ôm mặt, không thể kìm nén mà bật khóc nức nở.
Tất cả những rung động ngọt ngào, những hy vọng và những mộng tưởng đẹp đẽ về một mối tình lãng mạn, giờ đây đều tan biến thành bong bóng xà phòng.
Đàm Minh Vũ… Anh ấy không phải là hoàng tử mà tôi từng ngưỡng mộ, mà là một kẻ lừa đảo đội lốt với gương mặt điển trai và nụ cười giả dối.
Đôi tay tôi run rẩy, cảm giác như đã mất đi điều gì đó quý giá, nhưng rồi tự nhủ phải nhanh chóng tỉnh táo lại.
Tôi đã may mắn khi biết được sự thật này sớm, may mắn khi chưa để trái tim mình bị tổn thương nhiều hơn nữa.
Nhưng tại sao, tại sao vẫn đau đến vậy?