KHI PHẢN DIỆN BỆNH KIỀU VỚ PHẢI NỮ PHỤ BIẾN THÁI - C24
Cập nhật lúc: 2024-08-19 09:21:05
Lượt xem: 945
Hắn đúng là cao thủ trong việc phỏng đoán lòng người.
Tôi tỏ ra tuyệt vọng vì bị phản bội, nắm lấy cánh tay hắn nức nở: “Anh vẫn luôn lừa dối em đúng không? Anh một chút cũng không thích em!”
“Ngày đó không phải anh đã nghe thấy hết rồi sao? Em sẽ không ở lại đây nữa, em muốn ra ngoài, tìm Miên Miên tính sổ.”
Lý Tuần nghe thấy nhắc tới Tần Miên Miên liền nghiến răng nghiến lợi, cảm thấy vô cùng bất mãn vì đối phương chưa bao giờ khuất phục trước sức mạnh của mình.
“Được rồi, em đồng ý.”
Tôi nản lòng nói: “Trao đổi đi, bí mật của chúng ta.”
Tôi dẫn Lý Tuần tới trước cửa phòng ngủ, nhỏ giọng nói: “Không phải anh vẫn luôn tò mò quá khứ của em sao? Em sẽ nói cho anh mọi chuyện.”
Thân thế của nữ phụ trong nguyên tác cũng rất giống với tôi.
Khi còn nhỏ bố ngoài ý muốn qua đời, tính tình của người mẹ dịu dàng và tốt bụng đã thay đổi đáng kể, bà trở nên kiểm soát đến mức thái quá.
Bà ấy kiểm soát mọi thứ, từ việc sắp xếp bát đĩa, đũa, trang phục trong ngày, thậm chí cả màu sắc của băng đô, cho đến đơn đăng ký thi trung học và thi tuyển sinh đại học.
Bà thường xuyên treo ở bên miệng một câu nói: “Mẹ quan tâm và chăm sóc con vì mẹ yêu con, mẹ chỉ có con, nên con đừng rời xa mẹ nhé.”
Bà chiếm giữ toàn bộ thể giác và tinh thần của tôi, khiến tôi lúc nào cũng phải cẩn thận từng li từng tí, giống như đi trên lớp băng mỏng nhìn sắc mặt bà ấy, cố gắng làm hài lòng và vâng lời bà.
Nhưng khi bà ấy qua đời, tôi không hề nhẹ nhõm mà lại cảm thấy lạc lõng.
Tôi không biết mình nên nhìn vào cái gì, quan tâm cái gì, sau khi bà ấy mất tôi giống như bị rút đi xương sống, cuộc sống trôi qua như một đống hỗn độn.
Cho đến khi tôi gặp người bạn trai đầu tiên của mình.
Trẻ trung, năng động và nhiệt tình, kêu lên như một chú chó con đuổi theo gót chân của tôi, cầu xin sự chú ý.
Khoảnh khắc tôi để ý đến anh ta, một cảm giác thỏa mãn, trọn vẹn thầm lặng tràn ngập sống lưng tôi, tôi bắt đầu tự nhiên biết mình nên làm gì, tôi quan tâm đến anh ta, yêu anh ta, chăm sóc anh ta, bảo vệ anh ta không chút do dự.
Tôi đem tình yêu treo ở bên miệng, hóa mình thành kén, quấn chặt lấy anh ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/khi-phan-dien-benh-kieu-vo-phai-nu-phu-bien-thai/c24.html.]
Phải, đúng rồi.
Có một giọng nói trong tim luôn thúc đẩy tôi, khích lệ tôi, dụ dỗ tôi———-nuốt chửng lấy anh ta, chiếm hữu anh ta, khống chế anh ta.
Đó là tình yêu, tình yêu vị tha, tình yêu vĩ đại, tình yêu không sợ hãi.
“Nhưng sau đó, anh ta vẫn sợ hãi chạy trốn.”
Tôi ngẩng đầu cười với Lý Tuần, nhìn khuôn mặt tuấn tú của hắn, không khỏi ngưỡng mộ:
“Em tìm rất lâu, mới tìm được người như anh. Ông xã, nếu là anh, nhất định có thể hiểu được em, chúng ta là trời sinh một cặp.”
Sắc mặt Lý Tuần xanh mét, giống như hiểu ra được cái gì đó.
Đầu ngón tay hắn hơi run lên, toàn thân toát ra sự thất vọng và phản kháng mãnh liệt:
“Chúng ta khác nhau, Thẩm Huỳnh, em căn bản không hiểu yêu là gì. Em chỉ là một…..con quái vật bắt chước tình yêu!”
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Quái vật?
Hình như cũng có người nói như vậy.
Tôi thản nhiên mở cửa: “Vậy tình yêu của anh là gì? Xâm chiếm, cướp đoạt, ép buộc? Người anh yêu là Tần Miên Miên sao?”
Ánh đèn chợt loé lên, chiếu sáng vô số màn hình trước mặt.
Mỗi một ngày, mỗi một đêm, mỗi một phút, mỗi một giây, tôi đều một mình trong phòng, ở trong bóng tối thưởng thức Lý Tuần, quan sát từng cái nhăn mày, từng nụ cười, nhất cử nhất động của hắn.
Đương nhiên, hấp dẫn nhất là màn hình lớn ở giữa, nữ sinh trên màn hình cúi đầu xuống như một bông hoa héo, lẳng lặng ngồi ở trên ghế.
Lý Tuần như bị nắm chặt dây thanh quản, đồng tử co rút lại, khoé mắt như muốn nứt ra.
Tôi vuốt làn váy ngồi xuống, tao nhã bắt chéo chân, nâng cằm nhìn vẻ mặt buồn cười của hắn: “Yêu là cái gì, bây giờ anh có thể dạy em, ông xã.”