Khi Quần Lót Trở Thành Tâm Điểm - 04.
Cập nhật lúc: 2024-10-11 13:47:03
Lượt xem: 296
【Hu hu hu, tôi còn tưởng sắp được ăn một cú phốt lớn, kết quả hóa ra chỉ là quảng bá phim sao?!】
【Tay marketing nào nghĩ ra chiêu này thế, phục rồi.】
【Tiền mừng tôi chuẩn bị xong rồi, chỉ vậy thôi à?!】
【Nghĩ tích cực chút đi, có thể khiến Thời Tinh Tầm bỏ công sức tuyên truyền như vậy thì chỉ có Chu Thanh Nhiên thôi, tại sao lại không được đẩy thuyền chứ.】
【Tôi không quan tâm, tôi cá đây là cách che đậy khi chuyện tình cảm của họ suýt bị bại lộ!】
【Tôi đồng ý!】
【Paparazzi đâu, trợ lý đâu, đi điều tra ngay, 24 giờ nữa tôi muốn thấy video hai người họ hôn nhau!】
Kết thúc chương trình, tôi lẻn vào hậu trường, lấy điện thoại ra lướt xem phản ứng của dư luận.
Có người tin, có người không tin.
Tôi âm thầm thở phào, thật thật giả giả như vậy vẫn còn hơn là trực tiếp bị bắt quả tang hai chúng tôi ngủ chung giường đêm qua…
Chị Trương, quản lý của tôi, cũng gọi đến,
Thông báo rằng hai đội ngũ đã thảo luận và quyết định xác thực chuyện quảng bá phim này.
Đồng thời cố gắng đẩy bộ phim lên sóng trong tháng này, để tránh đêm dài lắm mộng.
Haiz, trí tuệ của chị đây thật không chê vào đâu được.
Không cần đến đội ngũ PR đưa ra phương án xử lý nữa.
Một mình tôi đã là cả một đội ngũ rồi~
Tôi vui vẻ cởi chiếc áo khoác của chương trình và bước vào phòng trang điểm.
“Rầm” một tiếng, cánh cửa sau lưng bị mạnh mẽ đóng sầm lại.
Ngăn cách hoàn toàn trợ lý Tiểu Hoàng của tôi ở bên ngoài.
Tay nắm cửa khóa bị điên cuồng xoay, có thể thấy được vẻ sốt ruột của Tiểu Hoàng,
“Chị Thanh Nhiên! Có chuyện gì vậy ạ?”
Tôi liếc mắt nhìn Thôi Nhiên đang đứng dựa lưng vào tường, nhướng mày nhìn tôi.
Vừa trấn an Tiểu Hoàng bên ngoài, tôi vừa rúc vào chiếc ghế sô pha,
“Không sao đâu Tiểu Hoàng, em đi mua cho chị một ly cà phê đen đi.”
Người bên ngoài rời đi, tôi cũng không vội, bình tĩnh nhìn Thôi Nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/khi-quan-lot-tro-thanh-tam-diem/04.html.]
Quả nhiên, cô ta không kìm được mà mở miệng trước, ánh mắt đầy dò xét và cảnh giác,
“Cô và Thời Tinh Tầm có quan hệ gì?”
“Cô Thôi, quan hệ giữa tôi và anh ấy không cần phải giải thích với cô, đúng không?”
Ồ? Các người lén lút qua lại sau lưng tôi? Còn dám chất vấn tôi thế này à?
Tôi bình thản chờ đợi xem cô ta sẽ nói gì tiếp theo,
“Trong công việc tôi không quan tâm, nhưng tôi hy vọng cô đừng nảy sinh tình cảm cá nhân với anh ấy.”
Thôi Nhiên ngẩng cằm lên, mở khóa điện thoại.
Rồi giơ lên trước mặt tôi, màn hình là khung chat giữa cô ta và Thời Tinh Tầm.
Thôi Nhiên: 【Anh Thời, cảm ơn anh vì đã đưa em về nhà tối qua~】
Thôi Nhiên: 【Em uống hơi nhiều, hình như còn ôm anh không chịu buông tay nữa (☍﹏⁰)】
Thời gian nhắn tin là vào sáng sớm hôm qua,
Thời Tinh Tầm chỉ đáp lại một câu: 【Không sao.】
"Hiểu rồi chứ? Người tương lai sẽ ở bên anh Thời là tôi."
Thôi Nhiên nói xong, đắc ý cất điện thoại vào túi.
Tôi bất ngờ bật cười, chống tay lên đầu, nghiêng đầu nhìn cô ta,
"Ồ."
"Vậy chúc hai người trăm năm hạnh phúc."
"Khi kết hôn nhớ báo cho tôi, tôi sẽ tặng phong bì thật lớn."
Toàn nói linh tinh ấy mà, cô nghĩ tôi sẽ tin sao?
Không nói đến Thời Tinh Tầm là người như thế nào, còn cô thì tôi lại càng rõ hơn.
Thôi Nhiên giống như vừa tung một cú đ.ấ.m vào bông gòn, giọng lập tức nghẹn lại.
Cuối cùng không cam lòng, trừng mắt nhìn tôi một cái đầy căm phẫn,
"Tốt nhất là cô thật sự nghĩ như vậy."
Cô ta giậm gót giày cao gót đi xa, đúng lúc điện thoại của tôi rung lên hai lần.