Khởi đầu của cái chết - 1
Cập nhật lúc: 2024-09-09 15:25:10
Lượt xem: 1,019
Bạn trai có một người tình trong mộng không may c.h.ế.t trẻ.
Ngày giỗ hàng năm của cô ấy hắn đều đến nghĩa trang thăm viếng.
Hắn đối xử với cha mẹ cô ấy so với cha mẹ ruột mình còn tốt hơn.
Cuối cùng cũng có một ngày, tôi không nhịn được nữa.
Tùy tiện tìm một tấm bia mộ trong nghĩa trang, khóc lóc thê lương trước mặt hắn.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Tôi bảo đây là người tình cũ đã c.h.ế.t nhiều năm của tôi.
Bây giờ, chúng tôi hoà nhau.
1
Tiếu Tiềm nhìn ông chú trên bia mộ.
Khó khăn hỏi tôi: “Người yêu cũ của em, sinh năm 1969?”
Tôi nghĩ nghĩ, kiên định nói: “Đúng, đàn ông càng già càng có hương vị.”
Ảnh chụp chú trên bia mộ rất nho nhã. Tôi cũng chỉ có thể yên lặng nói lời xin lỗi trong lòng. Xin lỗi, tôi nhịn quá lâu rồi, hôm nay không thể không ra.
Sắc mặt Tiếu Tiềm xanh mét, chất vấn tôi: “Lương Hứa Hứa, em đây là có ý gì? Cố ý làm ghê tởm anh có phải không?”
Tôi lau nước mắt: “Tiếu Tiềm, anh đến đây thăm viếng người yêu cũ của anh hàng năm, còn em không thể khóc một chút người yêu cũ của em sao?”
Trong nháy mắt hắn nổi giận: “Nếu tôi biết lúc trước cô là một người phụ nữ không biết xấu hổ như vậy, tôi căn bản sẽ không nói chuyện với cô.”
2
Tôi mở dụng cụ makeup ra trang điểm lại, thờ ơ lạnh nhạt nói: “Vừa hay, tôi cũng không muốn nói chuyện với anh nữa, chia tay đi.”
Chỉ từng thấy người ta chia tay trên đường phố, chưa từng thấy người ta chia tay trong nghĩa trang.
Tiếu Tiềm nổi giận đùng đùng rời đi.
Tôi cũng xoay người định đi, phía sau bỗng nhiên truyền đến một giọng nói: “Con trai, mẹ biết cha con có người bên ngoài, bây giờ đã bắt được tại trận rồi.”
Một người phụ nữ trung niên ăn mặc khéo léo, chỉ tay: “Cô nói rõ ràng cho tôi, cô là gì của Chung Minh Sinh?”
Một người đàn ông mặc đồng phục đứng một bên bà ấy, trong tay ôm một bó hoa cúc trắng.
3
Tôi vội vàng giải thích: “Dì à, con không quen chồng dì, chỉ là hiểu lầm thôi.”
Bà ấy không tin, kéo tay tôi lại: “Vậy vừa rồi sao cô lại khóc lóc thương tâm với mộ bia mộ ông ấy làm gì?”
Tôi nhất thời nghẹn lời.
Cũng may người đàn ông nọ tiến lên giải vây: “Mẹ, mẹ đừng làm loạn, cha là người như thế nào chẳng lẽ mẹ còn không biết sao?”
Người phụ nữ vẻ mặt ai oán, bắt đầu kể lại tỉ mỉ về sự bỏ bê mà người chồng quá cố đã dành cho bà trong suốt nhiều năm qua.
Nói xong, bà đứng trước bia mộ khóc òa lên.
Lúc này tôi mới chú ý tới, người đàn ông trên bia mộ mặc cảnh phục. Hình như thời gian trước còn thấy trên báo. Là cảnh sát hy sinh vì nhiệm vụ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/khoi-dau-cua-cai-chet/1.html.]
4
Tôi biết mình đã phạm tội lớn, vừa nhận lỗi vừa xin lỗi. Cuối cùng cũng dỗ được người dì đa sầu đa cảm này.
Sau khi về đến nhà, đóng gói toàn bộ đồ Tiếu Tiềm tặng tôi. Mặc kệ người tình trong mộng của hắn, bà đây mặc kệ.
Thật ra tôi rất rõ chuyện lúc trước hắn theo đuổi tôi, chẳng qua là bởi vì tôi có vài nét giống người yêu cũ của hắn. Nhưng sau khi ở bên nhau, tôi hoàn toàn hiểu được, người sống không đấu lại người chết.
Một năm 24 tiết, 7 ngày lễ, ngày sinh nhật, ngày giỗ. Hắn đều phải đến nghĩa trang thăm viếng. Với tần suất này thì việc tiếp theo có lẽ là hắn sẽ mua cho mình một miếng đất trống bên người tình trong mộng của mình. Tương lai c.h.ế.t rồi thì làm hàng xóm tốt với nhau.
Nhưng điều tôi không ngờ chính là, sau khi chia tay Tiếu Tiềm bắt đầu điên cuồng cầu xin tái hợp. Ngày nào cũng đợi tôi ở dưới lầu công ty, sớm đón muộn đưa. Còn thường xuyên chuẩn bị hoa và bữa sáng tình yêu.
Mặc dù tôi đã nói rõ với hắn rằng chúng tôi đã chia tay, tôi không phải là người thay thế cho ai cả. Nhưng không ngờ hắn vẫn chưa từ bỏ ý định.
5
Tiếu Tiềm là cấp trên của tôi, mặc dù không phải trực tiếp, nhưng hắn đã sử dụng các quy tắc công việc để gây áp lực cho lãnh đạo của tôi, ép tôi đi vào khuôn khổ.
Tạo áp lực không được, lấy bữa tiệc bên A làm cớ, ép tôi bồi rượu.
Tôi liếc nhìn số dư thẻ ngân hàng. Tiền thuốc men tháng sau mẹ nhập viện vẫn còn chưa đóng. Bây giờ tôi không thể mất việc. Đành phải kiên trì đi cùng hắn.
6
Một đám đàn ông trung niên uống rượu khoác lác trên bàn rượu. Phụ nữ chỉ là phụ kiện của bữa tiệc, dùng để trang trí cho bầu không khí sôi động.
Tiếu Tiềm ép tôi uống rượu. Hắn cưỡng ép nói: “Lương Hứa Hứa, mẹ em còn đang nằm ở bệnh viện chờ tiền.”
Tôi bất chấp, ngửa đầu uống một ngụm rượu lớn. Mấy người đàn ông trung niên nhao nhao vỗ tay khen hay.
Bữa tiệc kết thúc, tôi say đến đứng không vững. Tiếu Tiềm đỡ tôi lên xe.
Trong bãi đỗ xe ngầm tối tăm, tôi bỗng nhận ra ánh mắt của hắn có chút khác thường.
“Lương Hứa Hứa, anh đã sớm nói rồi, em trốn không thoát lòng bàn tay của anh đâu.”
Dưới đối mắt kính, ánh mắt hắn dần trở nên tàn nhẫn, giống như một thợ săn nhìn thấy máu.
7
Tôi thoát ra với ý thức duy nhất còn sót lại. Nhưng sức lực phụ nữ vẫn không địch lại đàn ông.
Đúng lúc tôi muốn lấy điện thoại ra báo cảnh sát. Tiếu Tiềm bỗng nhiên lấy từ trong túi ra một con d.a.o gọt hoa quả. Lưỡi d.a.o lạnh lẽo đ.â.m vào động mạch cảnh của tôi.
Tôi tỉnh hẳn rượu: “Anh... Anh muốn làm gì?”
Tiếu Tiềm mở di động ra, ý bảo: “Anh thuê phòng ở khách sạn đối diện, em theo anh qua đó chơi một đêm, anh sẽ thả em.”
“Anh nằm mơ!”
8
Tay hắn dùng sức, cơn đau âm ỉ ở vùng da kề lưỡi dao. Giờ phút này nếu như tôi dám phản kháng, ngày mai có thể lên tin tức hình sự.
“Được, tôi có thể đi cùng anh.”
Hắn buộc tôi phải nắm lấy tay hắn đi ra ngoài như một cặp đôi bình thường. Đôi chân tôi có chút bất ổn, hắn nhân cơ hội ôm eo tôi.
Bên ngoài sắc trời đã tối. Khách sạn ở ngay bên kia đường. Đèn giao thông bắt đầu đếm ngược. Qua đường rồi, tôi sẽ không có cơ hội chạy trốn.