KHÔNG CAM LÒNG LÀM NÔ - CHƯƠNG 6
Cập nhật lúc: 2024-05-23 23:00:53
Lượt xem: 162
Lưng ta chi chít vết thương.
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
Ân Thố bế ta trở về phòng, gọi người tới bôi thuốc cho ta.
"Công chúa đã biết chuyện hôm nay, người bảo cô khỏi rồi thì lập tức đi gặp người."
Tỳ nữ bôi thuốc dùng lực rất mạnh. Trong lúc nói chuyện, bông băng gần như là dính vào m.á.u thịt của ta, khi nàng ta nhấc lên cũng kéo theo cả vết thương, khiến ta đau như da thịt bị xé rách.
Ta không nhịn được rên lên một tiếng, tỳ nữ kia lập tức bịt miệng ta lại.
"Cô tốt nhất là an phận một chút, chớ có ý đồ mê hoặc thế tử, nếu không, cha nương cô, đệ đệ cô phải dựa vào ai đây?"
Bàn tay của nàng ta rất mạnh, khiến cằm ta rất đau, gần như trật khớp.
Nàng ta là người của công chúa, chỉ làm theo mệnh lệnh của công chúa.
Mã quản gia cũng là người của công chúa, được công chúa mang ra từ trong cung, lúc trước là tổng quản trong cung.
Là mối liên kết giữa công chúa và trong cung.
Ta chẳng qua là nô tỳ trong phủ công chúa, lại khiến cho nhi tử duy nhất của công chúa vì ta mà làm bị thương nhi tử hắn.
Bất kể ta có lỗi hay không, ta đều phải nhận sai.
Ta vừa bôi thuốc xong, thế tử đã bị gọi đi.
Ta bị dẫn đi, quỳ xuống trước cửa phòng của công chúa, suy nghĩ dần dần bay xa, cơ thể cũng dần trở nên trống rỗng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/khong-cam-long-lam-no/chuong-6.html.]
Tháng trước cũng có một tỳ nữ bị khinh nhục, nàng ấy đã bị công chúa ban cho quản gia làm thiếp.
Đêm động phòng, nàng ấy kêu thảm thiết suốt một đêm, ngày hôm sau đã tắt thở, m.á.u rỉ ra từ tấm vải liệm.
Hôm nay... Kết cục của ta sẽ như thế nào đây.
Đầu gối ta đã tê cứng, vết thương trên lưng bị phơi nắng vừa nóng vừa rát.
Cửa phòng cuối cùng cũng mở ra, Mã quản gia thò đầu ra nói: "Kéo tiện nô này vào."
Công chúa nằm nghiêng ở trên giường, có một thiếu niên đang quỳ gối bóp chân cho nàng.
"Hôm nay ngươi chịu ấm ức sao?"
Công chúa lạnh nhạt hỏi.
"Nô tỳ..."
"Ta không có hỏi ngươi."
Công chúa lạnh lùng ngắt lời ta, ném đồ vật trong tay, đập trúng trán ta rồi lăn xuống đất.
Là một chiếc lư hương có họa tiết hình lá bạch quả.
"Mã quản gia, hôm nay con ngươi đã phải chịu ấm ức rồi, hắn cũng đã có tuổi, lần này không cẩn thận bị thương, bên người không thể không có người hầu hạ."
Giọng công chúa lạnh như băng: "Nha đầu này mặt cũng bị thương rồi, làm thê là thiệt thòi cho con trai ngươi, cho làm thông phòng đi."