KHÔNG CHỨA NỔI HẠT CÁT - C1
Cập nhật lúc: 2024-08-15 09:20:52
Lượt xem: 1,408
Tôi và Sầm Sương Sương đều là con riêng của Lâm gia.
Ông bố giàu có tuyên bố, ai có thể giải quyết người thừa kế tập đoàn Cố thị, ông sẽ để người đó nhận tổ quy tông.
Vì thế, Sầm Sương Sương bắt đầu câu dẫn thằng con cả Cố gia - Cố Nam Tầm.
Tôi thì câu dẫn thằng con thứ hai của Cố gia - Cố Tây Châu.
Một buổi tối nọ, tôi nhìn thấy hai anh em Cố gia một trái một phải đồng thời túm lấy một nữ sinh, hai mắt đỏ ngầu, bộ dáng hung ác:
"Em còn muốn chạy trốn đi đâu?”
“Cho dù chân trời góc biển, anh cũng sẽ bắt em trở về.”
Tôi đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, nói với người bên cạnh:
“Sầm Sương Sương, cái danh đại tiểu thư Lâm gia tặng cho cô, tôi muốn chạy trốn.”
"Cô muốn chạy? Được, vậy tôi cũng chạy.”
1.
Cuối cùng Cố Tây Châu cũng kết thúc rồi đi vào phòng tắm, tôi mệt đến mức xương cốt gần như rã rời.
Nhìn những dấu hôn đầy trên người, khóc không ra nước mắt.
Không thể không nói, răng và eo của tên khốn này tốt thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/khong-chua-noi-hat-cat/c1.html.]
May mắn công sức tối hôm qua không hề uổng phí.
Nhìn tờ giấy nằm yên lặng trên tủ đầu giường, tôi cẩn thận bỏ vào trong túi xách, kéo thân thể sắp rã rời ra khỏi cửa.
Vừa ra khỏi phòng thì gặp Sầm Sương Sương với hai con mắt gấu trúc đang đứng ở hành lang xoa ngực.
Tay đang vịn eo của tôi lập tức buông xuống, đứng thẳng người, tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu.
Sầm Sương Sương cũng nặn ra dáng vẻ tốt nhất, nở nụ cười.
Khi xuống cầu thang, hai người bắt đầu tâng bốc nhau:
“Nhìn không ra đó Triệu Mẫn Mẫn, thủ đoạn rất lợi hại, ngay cả một con ch.ó sói nhỏ nổi loạn và bướng bỉnh như Cố Tây Châu cũng có thể bị cô thuần hóa.”
“Như nhau cả như nhau cả, đóa hoa nổi tiếng cao lãnh Cố Nam Tầm không phải cũng bị cô xoay mòng mòng đấy sao.”
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Sau vài câu nói, cả hai bên đều cởi bỏ mặt nạ đạo đức giả xuống.
Sầm Sương Sương cười lạnh:
“Triệu Mẫn Mẫn, tôi nhất định phải giành được thân phận đại tiểu thư nhà họ Lâm, cô có kết giao với Cố Tây Châu cũng vô ích.”
Tôi khinh thường trả lời:
“Vị trí người thừa kế Cố thị rơi vào tay ai còn chưa chắc, dù sao Cố Tây Châu và Cố Nam Tầm đều có mười phần trăm cổ phần của tập đoàn Cố thị.”
Hai người giằng co một lúc lâu, sau đó hung hăng ‘hừ’ một tiếng, nghênh ngang rời đi.