KHÔNG CHỨA NỔI HẠT CÁT - C23
Cập nhật lúc: 2024-08-15 09:48:41
Lượt xem: 1,905
26.
Sáng sớm hôm sau.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Sầm Sương Sương mang vẻ mặt buồn bực chạy đến quán trọ châm chọc tôi:
“Lần này hỏng rồi, Triệu Mẫn Mẫn, hai anh em kia thật sự là tới truy thê hỏa táng tràng, tối hôm qua Cố Nam Tầm đã cầu xin quay lại với tôi rồi.”
Tôi nghĩ về điều đó và cảm thấy hoàn cảnh của cô ấy khác với tôi.
“Nếu cô cảm thấy mình vẫn còn cảm giác với anh ta thì đồng ý đi. Cố Nam Tầm sang năm đã ba mươi rồi, nếu lần này quay lại có lẽ sẽ kết hôn.”
Vẻ mặt cô ấy kinh hãi:
“Phi phi phi phi, cô đang nói cái gì vậy? Vốn dĩ Cố Nam Tầm muốn quay lại, là bởi vì em gái anh ta sắp kết hôn rồi.”
"Ánh trăng sáng nhiều năm như vậy gả cho người khác, Cố Nam Tầm đau lòng đến chảy máu, lại không có cách nào phá tan trở ngại của người đời và gia đình mình, chỉ có thể tùy tiện tìm một thế thân, cũng chính là tôi, đến lấp đầy chỗ trống trong lòng anh ta."
“Dựa vào cái gì? Anh ta muốn quay lại tôi liền đáp ứng? Tôi đâu có đào mộ tổ tiên nhà anh ta, lại đối xử với tôi như vậy?”
“Cùng anh ta quay lại còn không bằng cùng một tiểu thịt tươi* quay lại.”
“Người ta trẻ hơn anh ta, thân thể tốt, yêu tôi muốn ch, cũng không có thói quen thích em gái của mình. Đầu óc tốt, nghe nói đang học ở trường Hoàng gia Anh quốc.”
Tôi nháy mắt với cô ấy một cái.
“Cái gì vậy?" Cô không hiểu ra sao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/khong-chua-noi-hat-cat/c23.html.]
Một giây sau, dường như đã hiểu.
Vừa quay đầu lại, Cố Nam Tầm đã đứng cách đó không xa.
Tôi đối với hai anh em này đều không có hảo cảm gì, cho nên cũng không cảm thấy xấu hổ.
Sắc mặt Cố Nam Tầm rất khó coi, ánh mắt sáng quắc nhìn Sầm Sương Sương:
“Tiểu thịt tươi gì?”
"Bạn trai trước của tôi, thế nào?"
Cố Nam Tầm nắm chặt tay, thần sắc ẩn nhẫn lại thống khổ, như là đang liều mạng đè nén phẫn nộ trong lòng.
“Tôi......không ngại, chỉ cần em tha thứ cho lỗi lầm của tôi.”
Sầm Sương Sương lúc này thật sự bị hoảng sợ, nửa ngày cũng không lên tiếng.
Cho đến khi đối phương rời khỏi nhà trọ.
Cô cứng ngắc quay đầu lại:
“Cmn, tôi nghi Cố Nam Tầm bị đoạt hồn rồi.”
“Lúc trước tôi nói chuyện với trợ lý Vương, anh ta sẽ khó chịu cả ngày, hơn nữa phương diện kia của anh ta thích sạch sẽ, cô biết không? Bây giờ lại rộng lượng như vậy, thật đáng sợ.”