KHÚC NHẠC BÁO THÙ - Phần 9
Cập nhật lúc: 2024-08-18 10:31:33
Lượt xem: 325
Tôi sẽ không bao giờ quên cái c.h.ế.t ở tuổi mười tám của tôi ở kiếp trước.
Kiếp trước, tôi không quyền không thế, có sự giúp đỡ của chị gái tôi có thể sống một cuộc sống không cần lo lắng về cơm ăn, áo mặc.
Tôi không rơi vào tình trạng suy đồi mà nắm bắt con đường đi lên duy nhất, mong thay đổi vận mệnh của mình.
Tôi dựa vào thành tích xuất sắc thi đậu đại học yêu thích, cánh cửa tương lai từ từ mở ra với tôi, nhưng khi tôi sắp cất cánh, lại bị đám ác ma này bóp c.h.ế.t từ trong trứng nước.
Học tập là thứ tôi giỏi nhất trong kiếp trước, trong phương diện này tôi tuyệt đối sẽ không thất bại.
Nền tảng của tôi vốn đã tốt, trải qua sự củng cố của các gia sư, việc học của tôi tiến bộ rất nhanh.
Cuối cùng, trong kỳ thi cuối kỳ, tôi lấy thành tích đứng đầu toàn thành phố, chiến thắng Lâm Quy Thanh.
Mười lăm tuổi, thiên kim hào môn, đứng đầu trong kỳ thi cuối kì, là thí sinh tiềm năng của kì tuyển sinh đại học.
Mấy từ khóa này gây chấn động không nhỏ trên internet.
Nhưng tôi đã không còn thời gian để chú ý những thứ này nữa.
Lễ mừng năm mới đã bắt đầu.
16.
Kiếp trước, tôi có lần nghe chị tôi kể về những chuyện nực cười mà anh trai ruột tôi đã làm trong dịp lễ mừng năm mới.
Khi nhìn thấy người con gái mình yêu biểu diễn trên sân khấu, hắn đã hung hãn chạy lên sân khấu và đập nát cây đàn violin của cô vì chiếm hữu.
Náo loạn toàn bộ lễ mừng năm mới tới suýt chút nữa không thể thuận lợi tiến hành tiếp.
Vân Tiêu Tiêu đã đánh mất cơ hội thể hiện này, tự nhiên cũng mất đi khả năng được giáo viên phòng tuyển sinh đặc biệt nhìn trúng.
Mà tôi thì chẳng qua chỉ là đưa cơ hội vốn thuộc về cô cho cô một lần nữa.
Có thể thành công hay không, phải xem thực lực bản thân.
Tôi vừa ra khỏi phòng làm việc của giáo viên và thảo luận với giáo viên một chút công việc liên quan đến việc tiến cử thi đại học thì quay đầu đã bị Lâm Quy Thanh ngăn chặn, hắn túm cổ tay tôi kéo tôi tới một gian phòng học không người.
Bộ mặt hắn xen lẫn ghen tị cùng thù hận.
“Đứng đầu kỳ thi cuối kì, lại còn là Trạng Nguyên, mày rất đắc ý nhỉ.”
Tôi liếc nhìn xuống tầng dưới, phía xa, trên sân chơi, hoạt động lễ mừng năm mới đang nhộn nhịp.
"Anh không đi xem lễ hội sao?"
Câu hỏi này của tôi hiển nhiên rất khó hiểu trong cảnh tượng này.
Lâm Quy Thanh cười lạnh một tiếng:
"Làm sao, muốn di dời sự chú ý của tao, để tao tha cho mày một mạng à?"
Tôi thản nhiên nói:
"Cái này cũng không phải.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/khuc-nhac-bao-thu/phan-9.html.]
Lâm Quy Thanh dùng sức nắm chặt cổ tay tôi, lực mạnh kinh người, hai mắt tràn đầy ác độc.
"Con khốn, quả nhiên là tao đã để mày quá kiêu ngạo rồi, mày cho rằng chỉ dựa vào cái quan hệ với con gái nuôi của đại lão là có thể bình yên vô sự sao? Xem ra, bài học Nam Đạm Nguyệt dành cho mày vẫn là không đủ, vậy tao chỉ có thể tự mình ra tay, giáo dục cho mày biết cái gì gọi là kính trọng trưởng bối!"
Thù hận tích lũy từ trước tới nay, bị đ.â.m thủng trong thảm bại của kỳ thi kia.
Hắn giơ tay lên, vừa định hạ xuống thì lễ mừng bên kia cũng tiến vào kết thúc.
Tiếng vỗ tay ùn ùn kéo đến như thủy triều dâng trào, ngay cả tòa nhà dạy học cũng có thể nghe được.
Đúng lúc đó, tôi mở miệng.
“Nữ sinh mà anh mếm mộ kia, cô ấy tham gia hoạt động lễ mừng của trường.”
Động tác của hắn dừng lại, nụ cười trên mặt tôi dần dần hiện lên.
Ánh mắt tôi cùng hắn đối diện, lời nói rõ ràng.
"Anh biết cô ấy rất ưu tú, cho nên anh tìm mọi cách cản trở giấc mơ của cô ấy, nhưng thực tế tuyệt đối sẽ không bao giờ như anh mong muốn. Đây là điểm khởi đầu của con đường ngôi sao, giờ phút này, ánh sáng đang ở dưới chân cô ấy, cô ấy đã thoát khỏi sự khống chế của anh.”
“Anh không nhốt được cô ấy nữa đâu!”
Cuối cùng, Lâm Quy Thanh như phát điên vọt ra ngoài.
Nhưng hắn không cách nào ngăn cản tương lai ngôi sao quật khởi kia, bất luận là Vân Tiêu Tiêu, mẹ, hay là tôi và chị gái.
Chúng tôi nhất định sẽ bẻ gãy xiềng xích trói buộc trên người.
Chào đón ánh sáng và tương lai của chúng tôi.
17.
Từ khi vào cấp ba, mâu thuẫn giữa tôi và Lâm Quy Thanh ngày càng trở nên gay gắt.
Cứu Vân Tiêu Tiêu thoát khỏi hắn, thất bại trong cuộc thi cuối kỳ, cùng với sự kiện lễ mừng năm mới.
Trong tất cả các cuộc xung đột, tôi đã thắng thế.
Thất bại nhiều lần, người tự đại cuồng vọng như hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha tôi.
Tôi dựa vào uy phong của chị gái cùng thái độ mập mờ không rõ ràng của Lâm Khởi Nguyên khiến cho Lâm Quy Thanh không dám hành động thiếu suy nghĩ đối với tôi.
Thế nhưng, những chỗ dựa này của tôi dưới tình huống thù hận sinh sôi nảy nở, dần dần cũng mất đi tác dụng.
Tôi yên lặng chờ hắn trả thù.
Nhưng những gì chờ được là gió êm sóng lặng.
Ở nhà chúng tôi vẫn giống như ngày thường, mắt lạnh trào phúng, không nhìn nhau.
Trong lòng tôi hiểu rõ, đây là sự yên tĩnh cuối cùng trước cơn bão.
Hắn muốn cho tôi một cuộc tấn công chí mạng.
Tôi nhếch mép.
Một khi đã như vậy, tôi đây liền cưỡi sóng mà lên, lao thẳng lên tận mây xanh!