Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Khuôn viên trường- [Địa sư Kiều Mặc Vũ 1] - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-09-26 12:14:49
Lượt xem: 109

Tình huống này có hơi lúng túng.

Hầu hết khách hàng của tôi đều là người quen giới thiệu, rất ít khi gặp phải tình huống như thế này.

Tuy nhiên, thỉnh thoảng cũng có lúc gặp phải, lúc đó tôi sẽ nói rõ ràng để họ tự quyết định.

Tôi quay đầu, với vẻ mặt chân thành nhìn về phía Tổng Giám đốc Giang.

"Đúng là 'lời khuyên tốt khó khuyên q..uỷ đáng ch//ết, từ bi không độ người tự tuyệt'. Tổng Giám đốc Giang, chúng ta có duyên sẽ gặp lại… ừ thì… nếu còn có thể gặp lại."

Nói xong tôi vẫy tay, xoay người bước đi.

Bà Giang lao đến ôm lấy tôi.

"Không, Kiều đại sư, cô không thể bỏ rơi chúng tôi! Con trai, mau—"

Giang Hạo Ngôn đứng đờ ra, gãi đầu, rồi cũng bước đến ôm lấy tôi.

Hiện tại tình huống là, bà Giang ôm lấy eo tôi từ phía sau, còn Giang Hạo Ngôn ôm chặt tôi từ phía trước. Với chiều cao 1m85, cậu ấy gần như ép tôi vào lồng n.g.ự.c rắn chắc của mình.

Tôi giống như một chiếc bánh kẹp bị họ kẹp chặt, không thể cử động.

Giang Hạo Ngôn nói: "Mẹ, mẹ mau nói vài lời tốt với ba đi."

Bà Giang gật đầu: "Giang Hoằng Chấn, ly hôn!"

Tổng Giám đốc Giang: ...

Dưới chân tôi là một con mèo đen, trong miệng nó ngậm một con chim, còn đang vỗ cánh, má;u tươi từ miệng nó chảy xuống.

Tôi tiến lại gần nó vài bước.

Nó cong lưng, lông dựng ngược, gầm gừ với tôi một tiếng rồi cúp đuôi chạy mất.

Bà Giang hoảng sợ nhìn tôi.

"Kiều đại sư, Mèo Cheese của tôi sao lại như vậy? Bình thường nó rất kén ăn, sữa không phải hàng nhập khẩu thì không uống. Thịt cá chỉ ăn cá hồi và cá ngừ, sẽ không ăn thứ này đâu."

S)át khí bắt đầu hình thành, đã ảnh hưởng đến động vật.

Tôi quay đầu nhìn xuống một cái.

Đứng trên tầng hai, có thể nhìn thấy toàn bộ phòng khách. Ở bốn góc Đông, Nam, Tây, Bắc, mỗi góc có một cây cột, hai bên cầu thang kẹp lấy một bệ tròn, nằm ở phía Đông Bắc, là vị trí Tốn.

Tôi bấm đốt ngón tay tính toán, mặt mày nghiêm trọng.

"Có người đã bố trí trận phong hồn trong nhà, oan hồn lởn vởn ở đây, vĩnh viễn không tìm thấy lối ra. Lâu ngày, sát khí tụ lại, sẽ làm tổn thương người."

"Oan—oan hồn?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/khuon-vien-truong-dia-su-kieu-mac-vu-1/chuong-7.html.]

Bà Giang sợ đến mức mặt trắng bệch.

"Nhà tôi làm (Trà sữa tiên sinh) gì có oan hồn, nhà tôi chưa từng có người ch₫ết!"

Tổng Giám đốc Giang cười lạnh liên tục.

"Vớ vẩn, càng nói càng vô lý. Đào Tình, em dù sao cũng tốt nghiệp đại học danh tiếng Ivy League, sao có thể tin được những điều này?"

Nói xong, ông ấy xoa xoa thái dương, vẻ mặt rất bực bội.

"Có thể nói điều gì đó khoa học hơn không?"

Tôi lạnh lùng liếc ông ta một cái.

"Nói nhảm nữa tôi đi đấy."

Bà Giang lập tức trừng mắt, giơ tay cấu vào cánh tay Tổng Giám đốc Giang, ông ấy nén giận đi sang một bên.

"Tốn là gió, chủ về trưởng nữ, mấy ngày trước người ngã từ cầu thang này xuống là con gái lớn của ông bà?"

Bà Giang hít một hơi lạnh, hai tay ôm lấy ngực.

"Kiều đại sư, cô thần kỳ thật!"

Tổng Giám đốc Giang: "Hừ, là Hạo Ngôn nói cho cô biết phải không?"

Giang Hạo Ngôn không hài lòng: “Bố, con không nói đâu, bọn con ở trường căn bản không nói chuyện với nhau.”

Tổng Giám đốc Giang: “Hừ, hừ~”

Tôi lười đối phó với ông ta, bảo Giang Hạo Ngôn dẫn tôi đến căn phòng ở góc Đông Bắc. #trasuatiensinh

Tôi: ...

Các bạn học đều nhìn chúng tôi với dáng vẻ kỳ lạ này, Tổng Giám đốc Giang không muốn mất mặt hơn, đành miễn cưỡng gật đầu.

"Vậy lên đi."

Trà Sữa Tiên Sinh

Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Lâu Thiến Thiến định đi theo chúng tôi lên lầu.

Tổng Giám đốc Giang dừng lại, quay đầu lạnh lùng nhìn cô ta.

"Em học sinh này, mời xuống dưới."

Lâu Thiến Thiến mặt đỏ bừng, mắt ngấn lệ nhìn tôi, rồi quay đầu khóc chạy đi.

Chúng tôi không để ý đến cô ta, vì ngay khi lên đến tầng hai đã thấy một vệt m@áu đỏ tươi kéo dài đến chân tôi, làm ướt đôi giày thể thao giá 68 tệ của tôi.

Loading...