Khuôn viên trường- [Địa sư Kiều Mặc Vũ 1] - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-09-27 01:57:30
Lượt xem: 118
Trong phòng, một cô gái xinh đẹp khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi đang nằm trên giường xem tivi. Cô ấy có trán đầy đặn, khuôn mặt hình chữ nhật cao quý, ngũ quan rõ ràng và tinh tế, chỉ là sắc mặt có chút nhợt nhạt.
"Địa sư Kiều, đây là con gái tôi, Giang Khả Khả. Khả Khả, đây là Địa sư Kiều."
Giang Khả Khả lườm tôi một cái, biểu hiện y hệt Tổng Giám đốc Giang.
“Hừ.”
“Giang Khả Khả, khi ngã xuống có chảy m.á.u không, bị thương ở đâu, để tôi xem nào?”
Giang Khả Khả sửng sốt, sau đó cười ha ha.
"Mẹ, con đã nói rằng vị địa sư này là giả, con căn bản không chảy máu, chỉ là bị trật chân."
Nói xong, cô ấy ngẩng đầu lên vẻ đắc ý.
"Lộ tẩy rồi chứ?"
Tổng Giám đốc Giang cũng lập tức đắc ý, đi đến nắm tay Giang Khả Khả.
"Bảo bối, bố biết mà, trong nhà chỉ có con và bố là lý trí nhất. Vị Địa sư Kiều này, mời cô về cho."
Tôi nhíu mày, bấm đốt ngón tay tính toán.
"Không thể nào, ngày 19 tháng Thân, từ 3 giờ đến 5 giờ chiều, vị trí Tốn đang suy yếu nhất. Trận phong hồn nếu đã làm cô bị thương, không thể nào không chảy máu."
Giang Khả Khả sững sờ, gãi đầu với vẻ lo lắng.
"Tôi bị ngã vào khoảng hơn 4 giờ, cô có thể tính toán ra cả điều đó sao?"
Tổng Giám đốc Giang: "Bảo bối đừng tin, chắc chắn là Hạo Ngôn đã nói cho cô ta."
Tôi nghiêm nghị nhìn Giang Khả Khả, bỗng tiến lên nắm c.h.ặ.t t.a.y cô.
"Chắc chắn có chảy m.á.u ở đâu đó! Nói mau!"
Giang Khả Khả bị tôi làm cho hoảng sợ, chớp mắt, bỗng vỗ trán:
"À, tôi nhớ rồi, sau khi ngã tôi có kinh nguyệt, cái này cũng tính sao?"
Kinh nguyệt?
Trà Sữa Tiên Sinh
Đó là sự thay đổi sinh lý tự nhiên, trận phong hồn làm người bị thương, tuyệt đối không phải là kinh nguyệt.
Tôi nhìn chằm chằm vào Giang Khả Khả một lúc, đột nhiên trong đầu lóe lên một ý nghĩ đáng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/khuon-vien-truong-dia-su-kieu-mac-vu-1/chuong-9.html.]
"Không phải kinh nguyệt đâu. Giang Khả Khả, cô đã kết hôn rồi đúng không, có tránh thai không?"
Tôi nhìn cô ấy với vẻ mặt rất nghiêm trọng.
"Cô đã bị sả!y th//ai."
"Gì cơ?"
Mọi người đều nhìn chúng tôi đầy kinh ngạc, Giang Khả Khả lắc đầu như cái trống lắc.
"Không thể nào, tôi chỉ bị đau bụng kinh hai ngày, làm sao có thể là sả₫y th//ai được… Không thể nào."
Mới mang thai mà bị sảy, thai kỳ quá nhỏ, cảm giác đau đớn của cơ thể và đau bụng kinh gần như không có sự khác biệt. Giang Khả Khả không nhận ra cũng là bình thường. Trà sữa tiên sinh
"Bây giờ không có thời gian đi bệnh viện để siêu âm. Giang Hạo Ngôn, đi mua một que thử thai, sau khi s&ảy tha//i HCG giảm dần, vẫn có thể thử được."
Giang Khả Khả ngăn Giang Hạo Ngôn: "Trong nhà vệ sinh có sẵn, để tôi tự thử."
Nói xong, cô ấy nhảy lò cò vào nhà vệ sinh.
Một lúc sau, Giang Khả Khả mặt mày tái nhợt, tay cầm que thử thai bước ra. Trên đó hiện lên hai vạch đỏ rực.
"Địa sư Kiểu, hình như thật sự không phải là kinh nguyệt. Phải làm sao bây giờ, tôi có cần đến bệnh viện kiểm tra thêm không?"
"Ai chà, con bé ngốc này! Sao con không biết mình mang thai, lại còn bất cẩn như vậy!"
Bà Giang đỏ hoe mắt, tức giận nhẹ nhàng đánh Giang Khả Khả một cái, rồi đỡ cô ấy dậy.
"Nhanh lên giường nằm nghỉ đi, mẹ sẽ gọi người nấu canh gà cho con."
Tôi nhìn ông Giang, thấy ông ấy há hốc mồm, mắt trống rỗng, thần sắc bàng hoàng như thể thế giới quan của ông vừa bị đảo lộn.
"Gọi con trai lớn và con dâu của ông về ngay, mang theo cả hai đứa cháu gái. Còn mẹ ông đang ở đâu? Cũng phải đón về, trước giờ Tý tối nay, mọi người phải ở nhà."
Ông Giang rùng mình, ngẩng đầu nhìn tôi đầy kinh ngạc, lắp bắp.
"Cô tính ra cả cái đó sao? Tôi, tôi sẽ gọi điện ngay."
Giang Khả Khả nhìn tôi với ánh mắt vừa tôn kính vừa kính sợ.
"Địa sư Kiều, sao cô tính ra được hai đứa con của anh tôi là con gái?"
Tôi chỉ vào đầu giường của cô ấy.
"Đây không phải là ảnh gia đình sao, tính toán gì chứ, nói lý lẽ khoa học đi được không?"