Khương Đường - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-06-07 23:46:25
Lượt xem: 185
Ngày trở về Trung Quốc, Tống Tổng đã đến tìm tôi.
Tôi đã thoa nhiều lớp kem che khuyết điểm nhưng vẫn không che được dấu vết ân ái của Tần Chu.
Tôi chỉ đành tìm được một chiếc khăn lụa trong tủ và đeo nó. Vừa ngồi xuống, cô ấy đã uống hai ly rượu:
"Thật tức c.h.ế.t mà! Phó Nghiễn Lễ anh ta điên rồi. Anh ta sắp xếp những ngôi sao hàng đầu quay video gửi lời chúc mừng sinh nhật Lâm Sơ Nguyệt, sau đó thuê màn hình điện tử ở các tòa nhà ở thủ đô phát đoạn video suốt một tháng. Anh ta không hề để tâm cảm nhận của cậu?"
Tôi cầm ly rượu và bình tĩnh nói: "Mình đã kết hôn rồi."
Tống Tống lúc đầu không tin tôi, cho đến khi nhìn thấy giấy đăng ký kết hôn: " Là Tần Chu!"
"Anh ta không phải nổi tiếng là không gần gũi với phụ nữ sao? Làm sao cậu có được anh ta! "
"Cái này không quan trọng. Điều quan trọng là Phó Nghiễn Lễ không đời nào so sánh được với Tần Chu.
Mình rất muốn nhìn thấy vẻ mặt của anh ta khi biết mình và Tần Chu đã kết hôn."
Tổng Tống gạt đi cơn giận và nói: "Việc này cần phải ăn mừng thật hoành tráng. Tối nay mình sẽ chiêu đãi cậu."
Tống Tống không có khả năng uống rượu tốt, chỉ uống vài chai rượu sẽ chóng mặt.
Tôi đặt ly rượu xuống: "Ở lại đây, mình ra ngoài gọi cho cậu một tách trà giải rượu. "
Tôi gặp Lục Trạch ở hành lang.
Anh ta mừng rỡ đi tới: "Chị dâu, chị đến rồi, anh Phó và những người khác ở phòng số sáu."
"Tôi và Phó Nghiễn Lễ không liên quan gì đến nhau. Sau này đừng gọi tôi là chị dâu nữa. Các cậu chơi vui vẻ."
Lục Trạch chỉ nghĩ rằng tôi vẫn còn tức giận: "Anh Phó quả thực có phần hơi quá đáng. Chị hãy cho anh ấy cơ hội chuộc lỗi được không? Em đi trước đây, chị dâu lát nữa chị qua nhé!"
Để quay lại phòng số ba, tôi phải đi qua phòng số sáu.
Nghe thấy một giọng nói quen thuộc.
Tôi đưng bên ngoài và nhìn qua khe cửa.
Phó Nghiễn Lễ lười biếng dựa vào ghế sô pha, mấy nút áo sơ mi cởi lỏng lẻo, môi Lâm Sơ Nguyệt sưng tây đỏ bừng, ai có mắt cũng biết chuyện gì vừa xảy ra.
"Anh Phó, em vừa gặp chị dâu ở cửa, em đã nói rồi chị dâu vẫn là không nỡ rời xa anh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/khuong-duong/chuong-6.html.]
"Không ngờ lần này Khương Đường lại có thể kiên quyết không liên lạc với anh lâu như vậy. "
"Nghe nói anh Phó tổ chức sinh nhật cho người phụ nữ khác, chị dâu vẫn không nhịn được mà đến đây."
Phó Nghiễn Lễ vẻ mặt lạnh lùng: "Ai bảo cô ta đến? Chúng tôi đã chia tay rồi."
"Vậy thôi. Đây là lần đầu tiên Khương Đường lâu như vậy không liên lạc với anh phải không? Có khi nào chị dâu từ bỏ thật rồi không?"
"Đúng vậy! Anh Phó, em nghĩ anh nên nhanh chóng bỏ người phụ nữ này đi. Kẻo sau này chị dâu em lại tức giận."
Phó Nghiễn Lễ liếc nhìn Lâm Sơ Nguyệt ngoan ngoãn bên cạnh.
Cô ta cúi đầu, nhẹ giọng nói: "Anh Phó, hôm nay là sinh nhật của em..."
Tôi sờ vào chiếc khăn lụa buộc trên cổ, cởi ra rồi đẩy cửa bước vào.Mọi người đồng loạt nhìn sang.
Những dấu vết trên cổ rõ ràng đến mức Phó Nghiễn Lễ vẫn có thể nhìn thấy chúng ngay cả trong ánh sáng mờ ảo của quán bar.
Anh ta đột nhiên đứng dậy, nheo mắt:
"Trên cổ em có cái gì vậy?"
Tôi nghĩ đến việc Tần Chu đêm qua để lại dấu vết trên người tôi như một con ch.ó điên.
Tôi mỉm cười nói: "À, là Hickey."
Phó Nghiễn Lễ giơ chân đá bàn sang một bên, thét to:
"Là đứa nào làm! Khương Đường, em dám lén lút ngoại tình sau lưng tôi.
"Ai làm chuyện đó không liên quan gì đến anh, Phó Nghiễn Lễ, tôi với anh đã không còn quan hệ."
Anh ta cười lạnh: "Khương Đường, sau này nếu tôi còn liên lạc với cô, tôi không phải là Phó thiếu! "
Tổng Tống sau khi uống trà có chút tỉnh táo, hỏi tôi: "Sao cậu đi lâu thế, suýt nữa mình đã ra ngoài tìm cậu."
Tôi nghe thấy tiếng đập vỡ phát ra từ phòng bên cạnh.
"Mình nghĩ phải giải quyết một việc, nếu không từ nay về sau sẽ có ruồi nhặng xung quanh rất khó chịu! Đi thôi! "
Cả hai chúng tôi đều uống rượu vì thế quyết định gọi tài xế.