Khương Khương Huyền Lăng - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-08-14 19:27:37
Lượt xem: 252
Ta tên Khương Trinh Ngu, dựa vào cha ta ngày đêm không ngại vất vả cuối cùng có thể đưa ta vào cung.
Lão Khương luôn nói: "Trong cung tốt lắm, tiến vào cung có thể hưởng phúc, xem như cha hoàn thành nhiệm vụ rồi!"
Ta không rõ, rốt cuộc ai giao nhiệm vụ này cho ông ấy?
Chẳng lẽ là mẫu thân ta chưa từng gặp mặt trên trởi có linh à?
*
Mơ mơ hồ hồ ta tiến cung, đám thái giám bận bịu kia còn tưởng ta là cung nữ mới đến, suýt chút nữa đã bảo ta đi giặt quần áo.
Sau khi giày vò một phen, ta mới yên ổn chuẩn bị hưởng phúc.
Kết quả, mười ngày nửa tháng ta còn chưa được gặp mặt hoàng thượng, trái nghe phải ngóng mới biết hoàng thượng đã bệnh nằm liệt giường.
"Chẳng phải là sắp c.h.ế.t rồi sao?"
Cung nữ mau chóng bịt miệng ta.
Ta phiền muộn trong lòng, ông ta c.h.ế.t chẳng phải ta cũng tiêu đời à.
Sao lão Khương lại vội vàng muốn ta bị chôn cùng thế, ta không rõ?
Lão Khương ơi lão Khương, cha làm thể đâu phải để cho con được hưởng phúc, con sắp c.h.ế.t rồi!
*
Trước đó, ta đều không sầu không lo ăn cơm, đá bóng, hái hoa, nhảy dây.
Bây giờ ta lo lắng ăn cơm, đá bóng, hái hoa, nhảy dây.
Haiz, không biết khi nào ta bị ban rượu độc.
Haiz, ta phải đi bồi táng rồi.
Haiz, lão Khương, con gái của cha sắp không còn ròi.
Haiz, mẫu thân, nữ nhi sắp đi gặp người đây.
Haiz, ta muốn biến thành ngôi sao sáng nhất trên trời.
4.
Lão hoàng đế băng hà thật rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/khuong-khuong-huyen-lang/chuong-1.html.]
Trong cung treo vải trắng khắp nơi, khiến cho người ta nhìn mà đau mắt.
Chỉ là ta chưa gặp ông ta, ta cũng không đau lòng lắm.
Ta không tán thành luật pháp của ông ta, quốc gia của ông ta cũng không bình yên. Ta không thích một lão già không có sức hấp dẫn.
Nhưng cả ngày ta sợ hãi, đóng cửa không ra, cứ như vậy liên tục một tháng, đến khi trong phòng bếp nhỏ của ta không còn lương thực.
Ta đi ra, cung đã thay đổi.
*
Dựa theo pháp luật triều ta, đế vương băng hà, phi tử hậu cung bất kể có con chưa đều bị chôn cùng.
"Tỷ tỷ xinh đẹp thì sao?" Ta hỏi nha đầu bên cạnh.
Không cần nàng nói, ta cũng biết chắc chắn là chôn cùng.
Tỷ tỷ xinh đẹp là nương nương duy nhất ta thấy từ khi vào cung đến nay, chỉ có một từ miêu tả tỷ ấy... Xinh đẹp. Tỷ ấy không lớn hơn ta bao nhiêu, chỉ là vào cung sớm, nhưng thâm cung tịch mịch, tỷ ấy cũng không có con.
Lần đầu tiên ta gặp tỷ ấy đã thấy cả người tỷ ấy có vẻ cô độc.
Nhưng khi nhìn thấy ta thì luôn mỉm cười, ta rất thích tỷ ấy.
Hôm đó, ta mơ hồ tiến cung, cũng là thái giám của tỷ ấy kéo tay đưa ta về điện của tỷ ấy
Cũng là tỷ ấy bảo ta đừng ra ngoài trong một tháng.
Bây giờ người mất như thế, ta rơi nước mắt.
Cẩu hoàng đế, c.h.ế.t một mình còn chưa đủ, lại mang theo nhiều nữ tử vô tội như thế!
*
Hơn nửa tháng sau, trong cung thay đổi hoàn toàn, thì ra là tân đế lên ngôi.
Ta cũng không biết là vị hoàng tử nào.
Nha hoàn lúc đầu che miệng của ta, bảo ta trà trộn vào đám tần phi mới được phong, nàng nói như vậy ta mới có thể tiếp tục sống. Chẳng phải đây là đại tội khi quân sẽ bị c.h.ặ.t đ.ầ.u à.
Tân đế vô duyên vô cớ có thêm một thê tử, hắn không biết sao?
Ta run lẩy bẩy, nha hoàn từ đâu đến, sao còn to gan hơn ta nữa! Ta định giả làm cung nữ, ngươi lại bảo ta giả làm phi tử!
Đều do lão Khương, nếu bây giờ ta đang ở nhà chắc là có thể tìm được lang quân như ý, trải qua cuộc sống tự do tự tại.