LẠI ĐÂY, ANH CHO EM ĂN - C11
Cập nhật lúc: 2024-08-11 21:15:12
Lượt xem: 5,617
11.
Thẩm Hoài cũng cảm nhận được cảm giác lúc trước của tôi.
Cái loại cảm giác bị tra tấn đến mức không thể sống một cuộc sống bình thường.
Hắn tìm kiếm tôi mỗi ngày.
Từ tòa nhà dạy học, thư viện, sân vận động, bất cứ nơi nào tôi xuất hiện, đều có thể bắt gặp bóng dáng Thẩm Hoài.
Hắn không chỉ một lần cầu xin tôi: "Có thể ở riêng với tôi một lát không?"
Lần này đến lượt tôi trốn trong ký túc xá.
Thẩm Hoài ở dưới lầu ký túc xá nữ, trông coi một ngày một đêm.
Thỉnh thoảng tôi ra ban công nhìn xuống.
Trong đầu hiện lên hình ảnh buổi tối mùa hè ngày nào đó.
Thẩm Hoài bảo tôi dùng túi chườm đá đắp mặt cho hắn.
Tôi vừa dán lên, hắn hít vào một hơi, nhưng ý cười trong đáy mắt tràn ra.
“Hứa Chi Vi, cậu có thể ra tay dịu dàng một chút được không?”
Rõ ràng tôi là người dịu dàng nhất đối với hắn, nhưng hắn vẫn cảm thấy không thoải mái.
Sáng hôm sau, tôi và bạn cùng phòng đi thi.
Thẩm Hoài đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi, hai mắt đỏ bừng.
"Hứa Chi Vi, tôi thật sự rất khó chịu, cậu có thể..." Hắn nhìn về phía tôi và bạn cùng phòng, giọng nói cũng yếu ớt, "Có thể hôn tôi không?"
Bạn cùng phòng của tôi lúc ấy choáng váng, cầm túi vải trên tay đánh Thẩm Hoài một trận rồi kéo tôi bỏ chạy.
Đến tòa nhà dạy học, phòng thi của tôi ở lầu hai.
Tôi lơ đãng nhìn xuống, nhìn thấy hai nam sinh lúc trước cùng Bạc Nghiễn đánh bi-a.
Thì ra hôm nay khoa tài chính cũng có kỳ thi ở lầu một.
Tôi len lén đi qua kiểm tra danh sách thí sinh, tên Bạc Nghiễn cũng ở trên đó, anh ấy đã lâu không để ý tới tôi.
“Bạn học, tìm ai vậy? "Có một nam sinh tới bắt chuyện.
Tôi vừa muốn mở miệng, Bạc Nghiễn liền xuất hiện.
Anh liếc nam sinh kia một cái: "Tìm tôi. Cậu đi xếp hàng đi.”
Người nọ ngượng ngùng: "Tại sao tất cả đều tìm cậu vậy?”
Bạc Nghiễn hai tay đút túi, lười biếng đi về phía trước.
Tôi lặng lẽ đi theo sau anh.
Anh ấy dừng lại nhìn tôi, giọng điệu rất ngông: "Làm gì vậy? Bạn học, anh đi vệ sinh, em cũng muốn đi theo?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/lai-day-anh-cho-em-an/c11.html.]
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Anh còn chưa ra vẻ xong đã bị tôi kéo vào.
Trong WC, Bạc Nghiễn bị tôi bịt chặt miệng, ngồi xuống bồn cầu.
Ánh mắt anh vô cùng khiếp sợ, hơi thở lên xuống dữ dội, phát ra âm thanh mơ hồ, như là đang phản đối tôi.
Tôi ngồi lên người Bạc Nghiễn: "Đến lúc anh hôn em rồi.”
Bạc Nghiễn nhìn chằm chằm vào tôi, dùng sức quay đầu đi, phát ra một tiếng hừ từ trong cổ họng.
“Hừ cũng không được. Em sẽ buông tay ra, anh không được kêu đâu đấy.”
Tôi xoay mặt anh lại.
Bạc Nghiễn lạnh lùng nhìn tôi, vành tai đỏ bừng, trên mặt còn có dấu phiếm hồng.
Sự tương phản trong ngoài này, làm cho anh ấy thoạt nhìn thật mê người.
Tôi nhìn Bạc Nghiễn, tim đập như trống tỏi.
Xong rồi, lần này không phải đói, lần này là thèm.
Giọng của Bạc Nghiễn khàn khàn.
“Trước tiên em xuống khỏi người anh cái đã.”
Tôi cúi đầu nhìn xuống: "Ồ, hình như anh muốn cùng em..."
“Không muốn, anh có ý chí cá nhân." Bạc Nghiễn đẩy tôi ra.
Anh mở một khe cửa, nhìn xung quanh một chút, xác nhận nhà vệ sinh nam không có ai, mới quay đầu lại.
“Em ra ngoài trước đi, thi xong anh sẽ hôn em.”
Tôi vừa ra khỏi cửa đã gặp Thẩm Hoài.
Lúc này mới nhớ ra, Thẩm Hoài và Bạc Nghiễn học cùng chuyên ngành.
Bạc Nghiễn cố ý đợi một lát, rồi từ bên trong đi ra.
Sắc mặt Thẩm Hoài trong nháy mắt trở nên u ám.
"Hứa Chi Vi, mấy ngày nay tôi đều cầu xin cậu chạm vào tôi."
Giọng hắn run rẩy: "Cậu thà cùng cậu ta lêu lổng, còn hơn ở cùng với tôi?"
“Cậu khống chế một chút đi, đừng hành động giống như một con vật.”
Tôi xoay người bỏ đi.
Thẩm Hoài giơ tay đ.ấ.m mạnh vào vách tường, m.á.u từ ngón tay chảy ra, sau đó ngồi sụp xuống xuống.
“Cô ấy không thích tôi thật sao? Cô ấy giận tôi rồi.”
Bạc Nghiễn nắm tay ho vài tiếng, đi tới trước mặt hắn, bỏ lại một câu.
“Tôi không ở trong WC làm chuyện xấu với em ấy.”