Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Làm lại cuộc đời - C1

Cập nhật lúc: 2024-10-20 15:38:01
Lượt xem: 47

Tôi đã “đánh dấu” một tên ngốc omega bằng một đêm nồng cháy. Để giúp cậu ta thực hiện ước mơ trở thành sinh viên danh giá Đại học Bắc Kinh, tôi đã bỏ công việc lương cao, sống dè sẻn bằng số tiền tiết kiệm, ngày ngày dạy kèm cho cậu ta.

 

Một ngày nọ, tôi nhìn thấy tên cậu ta trong danh sách bảo lưu học bổng của trường.

 

Tối đó, cậu ta vừa đùa giỡn với cô tình nhân bé nhỏ của mình, vừa cười cợt: "Cô ta thật ng u xuẩn, chỉ một lần đánh dấu mà cô ta đã hy sinh mọi thứ cho tôi."

 

Chỉ khi đó tôi mới biết, cậu ta là tay chơi khét tiếng ở các club, không biết tuyến cổ sau gáy cậu ta đã bị bao nhiêu người cắn qua.

 

Thế nên, tôi không cần cậu ta nữa.

 

"Đồ bẩn thỉu."

 

Sau này lại nghe tin, lãng tử ăn chơi đã chịu đựng cơn đau lột da róc thịt làm sạch tuyến cổ của mình, chỉ để quay đầu, đứng trước mặt tôi bằng một thân thể không mùi ô uế.

 

1  

 

"Chị ơi, kỳ phát tình của em lại đến rồi, chị đánh dấu em đi."  

 

Thiếu niên trong con hẻm nhỏ, làn da trắng tinh, sáng rực rỡ, giữa đôi mày hiện lên một nét ửng đỏ đầy yếu ớt.  

 

Tôi vỗ về sau gáy cậu: "Ráng chút, chúng ta về nhà rồi chị sẽ đánh dấu cho em."  

 

Tôi không nỡ đánh dấu cậu ở con hẻm tối tăm này, nơi này không xứng với cậu.  

 

Lần đầu gặp An Tụng là ở thư viện.  

 

Cậu đang trong kỳ phát tình, một tay nắm chặt miếng dán ức chế sau gáy, dựa vào tường run rẩy từng đợt, thấy tôi đi tới, ánh mắt ướt át của cậu chợt sáng lên.  

 

"Đừng đi, cầu xin chị đánh dấu cho em."  

 

Tôi khựng lại một chút, không nói lời nào, gọi xe cấp cứu đưa cậu tới bệnh viện.  

 

Trong mắt tôi, bộ dạng đó không khác gì kẻ quấy rối.  

 

Tôi là một người rất nghiêm túc trong tình cảm, không thể tùy tiện đánh dấu người lạ, ngay cả đánh dấu tạm thời cũng không được.  

 

Sau hôm đó, cậu liền bám lấy tôi.  

 

Ở tiệm trà sữa, cậu cười ngọt ngào đến tìm tôi để xin lỗi.  

 

"Chị à, cảm ơn lần đó chị đã đưa em đến bệnh viện."  

 

Tôi không nói gì, cậu dường như nhớ ra điều gì đó, môi cậu mím lại, đôi má đỏ ửng: "Lần trước... em không cố tình quấy rối chị đâu."  

 

Tôi gật đầu nhàn nhạt ra hiệu rằng tôi hiểu.  

 

Cậu lại bất ngờ lao vào vòng tay tôi, ngẩng đầu lên, cẩn thận nhìn tôi nói: "Chị ơi, em thích chị."  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/lam-lai-cuoc-doi/c1.html.]

Tôi hoảng loạn đẩy cậu ra.  

 

Cho đến khi kỳ nhạy cảm của tôi bất ngờ đến sớm.

 

2  

 

Tôi làm thêm ở quán karaoke, An Tụng như thường lệ đến tìm tôi.  

 

Tôi trốn vào phòng nghỉ của nhân viên, cậu lại từng bước áp sát.  

 

Đôi mắt cậu nhìn tôi đầy cố chấp, như một con cừu non đang đợi dâng hiến, cậu tháo miếng dán ức chế sau gáy, cúi đầu trước mặt tôi.  

 

Sau đó, tôi nghĩ tôi phải chịu trách nhiệm với cậu.  

 

Tôi là một cô nhi, ngoài An Tụng ra, chưa từng nhận được tình yêu từ ai khác, tôi không biết phải yêu thế nào.  

 

Chỉ có thể trong khả năng của mình, cố gắng hết sức để đáp ứng nhu cầu của cậu.  

 

Cậu rất biết làm nũng, lúc nào cũng ôm tôi và nhẹ nhàng nói:  

 

"Chị ơi, em thích đôi giày thể thao này."  

 

"Chị ơi, em cũng muốn chiếc điện thoại mới nhất."  

 

"Chị ơi, mua cho em một máy chơi game có được không?"  

 

Tôi không do dự nhiều, liền mua cho cậu.  

 

Trong mắt tôi, cậu xứng đáng với tất cả.

 

3  

 

Tôi liều mạng kiếm tiền, gần như mỗi tối đều về nhà lúc nửa đêm.  

 

Chiếc bánh kem hơn hai trăm, đôi giày thể thao ba ngàn, chiếc điện thoại năm ngàn...  

 

Những thứ cậu muốn rất đắt, tôi phải không ngừng nỗ lực.  

 

Sắp đến kỳ thi nghiên cứu sinh, cậu bất ngờ nói muốn thi cùng tôi vào Đại học Bắc Kinh.  

 

Tôi vừa vui mừng vừa lo lắng. 

 

Thời gian quá ngắn, cậu không có sự chuẩn bị nào, hỏi đi hỏi lại mấy câu mà tôi đã dạy nhiều lần vẫn không hiểu.  

 

Kỳ thi nghiên cứu sinh đòi hỏi rất nhiều kiến thức, tôi đã phải nghỉ việc bán thời gian ban ngày để giúp cậu ôn tập.  

 

Tiền làm ca đêm vừa đủ để trả tiền thuê nhà và duy trì cuộc sống cho An Tụng.  

 

Loading...