Lam Nữ - 13 (hoàn)
Cập nhật lúc: 2024-09-16 13:55:40
Lượt xem: 600
3
Tôi mơ hồ cảm thấy cô ta định gây chuyện, nghe máy, giọng nói âm u của Giang Tiểu Ngư vang lên:
"Nhậm Tinh Tinh."
"Mặc dù hôm nay tôi thua nhưng cô cũng không thắng."
"Trước khi buổi tiệc tối nay bắt đầu, tôi đã bảo tiểu quỷ phá hỏng hệ thống phanh của chiếc xe đó."
"Phía trước là vách núi, nói lời tạm biệt nhé."
Điện thoại mở loa ngoài, Tiểu Mạnh là người đầu tiên kêu lên:
"Nhanh lên! Mọi người mở cửa xe ra!"
"Dùng chân phanh đi!"
Nói rồi, anh ta mở cửa xe trước, thò ra một cái chân ngắn.
Tôi...
Tôi theo bản năng đạp phanh một cái.
Giây tiếp theo, xe dừng lại.
Mọi người nhìn nhau.
Tôi hỏi vào điện thoại một cách nghi ngờ: "Không có, phanh vẫn dùng tốt mà."
Giây tiếp theo, xe của Tiêu Hẹn Soái "vút" một cái, phóng vụt qua xe chúng tôi.
Tiêu Hẹn Soái: "C h ế t tiệt!"
Âm thanh còn văng vẳng mãi không dứt.
Tôi liếc nhìn Lam Nữ đang đắc ý.
Lặng lẽ bật loa, phát một bài nhạc "Chúc mừng phát tài".
Giang Tiểu Ngư tính toán đủ đường, không ngờ bên chúng tôi lại có một Lam Nữ.
Vì vậy... không ngoài dự đoán đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Còn Tiêu Hẹn Soái ấy hả?
Ngày hôm sau, trên mạng đã đưa tin:
"Nhiều người chứng kiến, nghi ngờ có một sinh vật hình rồng mặc quần đùi hoa xuất hiện tại một vách núi ven biển nào đó".
Dù sao cũng là vua giao long, da thịt không bị trầy xước, chỉ là tâm lý có chút tổn thương.
Chỉ có thế giới của Giang Tiểu Ngư bị tổn thương.
Cô ta rơi xuống vách núi, vừa vặn rơi trúng đá ngầm, bị ngã trọng thương.
Được đưa đến bệnh viện thoi thóp mấy ngày rồi c h ế t.
14
Mặc dù cô ta đã c h ế t nhưng truyền thuyết về cô ta trên mạng vẫn được lưu truyền.
Cư dân mạng đã đào lại những bức ảnh trước khi phẫu thuật thẩm mỹ của cô ta, thẳng thắn nói rằng đã tiết kiệm được ba bữa cơm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/lam-nu/13-hoan.html.]
Nhà Bạch Thần phá sản hoàn toàn, cả nhà ba người đều bị tuyên án vào tù ăn cơm tù.
Nghe nói Bạch Thần đã hơi điên rồi, gặp ai cũng nói:
"Bạn gái tôi là Nhậm Tinh Tinh! Các người không được bắt tôi!"
Cũng có người cố gắng tìm hiểu thân phận của tôi nhưng không có kết quả.
Sau đó, phía chính phủ đã đưa ra lời giải thích không mấy chân thành:
"Đều là diễn đấy."
Bị cư dân mạng phản bác giận dữ:
"Trí thông minh của cư dân mạng cũng là trí thông minh!"
Tiểu Quỷ vì cứ bám theo tôi nên được đưa đến cục, bình thường không được ra ngoài, thỉnh thoảng giúp phá án.
Lam Nữ thì tìm thấy niềm vui trong công việc ổn định, nhất thời không gây chuyện, còn liên tiếp vạch trần được nhiều thương nhân đen tối.
Cục trưởng Vương cảm thấy nhân viên mới thật sự quá hữu dụng, liền để tôi về đội.
Vì vậy, tôi dẫn theo Tiểu Mạnh, Lam Nữ, Tiểu Quỷ và Tiêu Hẹn Soái thành lập bộ phận độc lập, chuyên xử lý các vụ án phức tạp.
Tiện thể nâng cao một chút tài vận của cục.
Phải nói rằng Lam Nữ vẫn có hai bàn tay lợi hại, ít nhất thì kinh phí đã tăng vọt trong thời gian ngắn.
Nhưng thỉnh thoảng cũng có tác dụng phụ.
Ví dụ như bây giờ...
Tiểu Mạnh vô tình nói Lam Nữ có thêm một nếp nhăn, bị Lam Nữ vô tình làm cho vấp ngã.
Số tiền một trăm còn lại trong túi bị văng ra bàn tôi.
Tiểu Mạnh "Á á á" ngã sấp xuống, theo bản năng túm lấy thứ gì đó.
Ngẩng đầu lên, cục trưởng mặt mày xanh mét cúi đầu nhìn anh ta, quần bị Tiểu Mạnh kéo đến mắt cá chân, để lộ hai cái chân đầy lông.
Tiểu Mạnh há hốc mồm, cố gắng xoa dịu sự bối rối:
"Cục trưởng, anh trắng thật."
Ngay sau đó, cả tòa nhà đều nghe thấy tiếng gào giận dữ của cục trưởng:
"Cậu! Kéo dài thời gian thử việc thêm ba năm nữa!"
"Nhậm Tinh Tinh! Quản lý tốt người của cô đi!"
"Mạng của cục trưởng cũng là mạng!"
"Không thể chỉ nhắm vào một người mà vặt!"
"Nếu không thì cô về hoạt động trong giới giải trí đi!"
Tôi vui vẻ vung vẩy tờ tiền một trăm vừa kiếm được, xuống lầu mua xúc xích nướng:
Không đâu.
Thứ này không thơm hơn hoạt động trong giới giải trí sao?
(Hết)