Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Làm trà xanh của phu nhân tướng quân - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-10-28 00:35:36
Lượt xem: 35

Lúc trước trong tổ chức, mỗi một thế hệ sát thủ đều sẽ có một người hầu giống như một cái bóng, được gọi là "Ảnh".

 

Ta là "Ảnh" của chủ nhân, sau khi hắn ch-ếc, tên hắn trở thành tên của ta.

 

Tuyên Thê viết xuống giấy hai chữ "Tống Nhược", nói: "Đây là tên em."

 

Ta hỏi: "Phu nhân, tên của người viết như thế nào?"

 

Cô ấy lại viết xuống giấy hai chữ "Tề Tuyên", nói: "Tên ta, em đọc xem."

 

Ta: "Tuyên Thê."

 

Tuyên Thê nhất thời bực bội cười ra tiếng, cầm tờ giấy kia vò thành một cục ném xuống đất.

 

Ta không hiểu nhìn cô ấy.

 

"Bùi Ngôn từ chỗ nào tìm được em, thật thú vị." Vừa nói vừa nắm lấy tay ta, dạy ta cách viết tên mình từng nét một.

 

...

 

Những ngón tay của cô ấy thật ấm áp, nhiệt độ từ ngón tay truyền đến trái tim ta. Lưng ta kề sát n.g.ự.c cô ấy, thân thể không tự chủ được trở nên cứng đờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/lam-tra-xanh-cua-phu-nhan-tuong-quan/chuong-10.html.]

 

Ta quay đầu lại nhìn cô ấy, khuôn mặt cô ấy gần trong gang tấc, có thể nhìn thấy hàng mi dài của cô ấy rũ xuống.

 

Tuyên Thê nhướng mi, ta như kẻ gian thu hồi tầm mắt, nhìn vào giấy lớn trên bàn, nhưng trong lòng tim đập thình thịch.

 

Lúc này, ngoài cửa xuất hiện một bóng người cao lớn.

 

Bùi Ngôn nhìn chúng ta, lấy làm kinh hãi, nói: "Xin lỗi, ta tới không đúng lúc."

 

Ta nói: "Không, tướng quân tới đúng lúc."

 

Bùi Ngôn: "?"

 

Ta cuống quít thoát khỏi n.g.ự.c của Tuyên Thê, rời đi mà không dám nhìn lại.

 

Chờ đợi một lúc lâu, nhịp tim của ta mới bình tĩnh lại.

 

Ta ngồi trên mái hiên ngẩn người, nghĩ về cuộc sống trước kia, nghĩ về chủ nhân, nghĩ về tòa nhà kia còn chưa trả đủ tiền, nghĩ về Tuyên Thê.

 

"Ảnh" là người hầu của chủ nhân, là người làm ấm giường, chẳng qua chủ nhân không chỉ coi thường ta, còn đối với ta rất cay nghiệt.

 

Sau đó, hắn ở bên ngoài thành hôn, có con nên đối với với ta tốt hơn một chút.

Loading...