Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Làm trà xanh của phu nhân tướng quân - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-10-28 00:35:02
Lượt xem: 26

Tìm một vòng không thấy bóng dáng Tuyên Thê, chỉ có thể hướng về phía Bùi Ngôn, điềm đạm đáng yêu nói: "Tướng quân, cứu ta, ta không muốn ch-ếc."

 

Khi "Ảnh" nhìn thấy ta như vậy, nhất thời đứng hình.

 

Thái tử vội nói to: "Bùi tướng quân, mau gi-ếc hắn. Trên đời này mỹ nhân nhiều như vậy, nàng ta ch-ếc, Cô sẽ ban cho ngươi người khác."

 

Bùi Ngôn lộ vẻ do dự, còn chưa lên tiếng, một âm tthanh xé gió truyền tời, sát thủ bắt ta làm con tin bị một mũi tên cắm vào trán.

 

Khi sát thủ ngã xuống đất, giọng nói Tuyên Thê từ sau lưng ta truyền tới.

 

"Thái tử điện hạ, trên đời này mỹ nhân tuy nhiều, nhưng nàng chỉ có một."

 

Ta hét lên một tiếng "A", rồi lập tức giả bộ bất tỉnh ngã xuống đất.

 

Một khắc sau, ta bị ôm vào trong n.g.ự.c của ai đó.

 

Chóp mũi nồng nặc mùi bột phấn, là Tuyên Thê.

 

Thái tử hậm hực nói: "Không nghĩ tới Bùi phu nhân lại lợi hại như vậy. Thưởng! Thưởng! Thưởng!"

 

Tuyên Thê bế ta lên xe ngựa, nói: "Đừng giả bộ, trông em không giống người dễ bị dọa sợ đâu."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/lam-tra-xanh-cua-phu-nhan-tuong-quan/chuong-7.html.]

Ta bịt tai không nghe, tiếp tục giả bộ bất tỉnh.

 

Cô ấy nhướn mày, đưa tay nhéo mũi ta, cuối cùng ta phải mở mắt ra.

 

Bốn mắt chúng ta nhìn nhau, để hóa giải lúng túng, ta đứng dậy ôm lấy Tuyên Thê, vùi mình vào n.g.ự.c cô ấy giả vờ khóc: "Hu hu phu nhân, vừa rồi thật đáng sợ. Nhược Nhược thiếu chút nữa thì không được nhìn thấy phu nhân nữa rồi."

 

Cô ấy có chút không được tự nhiên đẩy ta ra, ta lại nhào vào tiếp.

 

Tuyên Thê: "..."

 

"Phu nhân, ngươi không an ủi Nhược Nhược, Nhược Nhược trong lòng thật khổ sở nha."

 

Cô ấy tùy ý đáp lại, mang tai dần dần hồng lên.

 

Ta ôm lấy cô ấy, cảm thấy có điểm không đúng, lồng n.g.ự.c Tuyên Thê có chút rộng, tuy chắc chắn nhưng rất to, ta vùi mặt vào đó, đột nhiên cảm thấy mũi mình nóng bừng, một khắc sau ta liền bị chảy m-á-u mũi. .

 

Ta yên lặng lấy chiếc khăn tay bịt lỗ mũi, sau đó rời khỏi n.g.ự.c cô ấy.

 

Tuyên Thê nhận ra được khác thường, lại gần hỏi ta: "Em sao vậy? Bịt ​​mũi làm gì?"

 

Hơi thở của cô ấy rất gần ta, làm ta chảy m-á-u càng nhiều hơn vì sung sướng.

 

Ta hoảng sợ lùi về sau một chút, trước ánh mắt ngạc nhiên của cô ấy liền nhảy xuống xe.

Loading...