Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

LÀM TRÙM TRƯỜNG KHÓC NHỮNG BA LẦN - C4

Cập nhật lúc: 2024-11-03 17:15:56
Lượt xem: 410

Giọng nói của anh rất dễ nghe.

 

Đeo kính lên, tôi nhìn rõ khuôn mặt anh, đẹp thanh thoát với vẻ học thức, giống như phong cách của mối tình đầu của tôi nhưng nét mặt sáng sủa hơn. Sau này, tôi mới biết anh tên là Lý Vấn.

 

Mỗi ngày, anh đều ngồi đối diện bàn đọc sách của tôi, thỉnh thoảng mượn đồ dùng, chia sẻ tài liệu học tập, gặp bài không hiểu thì cùng tôi thảo luận. Dần dần chúng tôi quen nhau.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Một buổi chiều mưa, dường như là định mệnh, tôi tháo kính, nhẹ nhàng buộc lại mái tóc dài khó coi của mình. Một người bạn ngồi xuống bên cạnh, đưa cho tôi cốc nước.

 

"Diêu Diêu, em rất xinh đẹp, sao lại cứ cúi đầu mãi thế?"

 

Đó là giọng của Lý Vấn, mùi hương trầm dịu nhẹ từ anh khiến tôi thấy yên lòng.

 

Anh viết lên tờ giấy một câu: "Chúng ta hẹn hò nhé."

 

Trong giây phút đó, tôi đồng ý, có lẽ bởi vì đã quá lâu tôi không cảm nhận được sự quan tâm như vậy. Sự xuất hiện của Lý Vấn khiến tôi dám hé mở, rụt rè thoát ra khỏi lớp vỏ bọc.

 

Có lẽ tôi có thể thoát khỏi bóng tối quá khứ và đón nhận một cuộc sống mới chăng?

 

Để tỏ rõ lòng mình, tôi kể cho anh nghe về quá khứ cấp ba của tôi qua một bức thư:

 

"Có lẽ trước khi ở bên em, anh nên biết rằng em từng có một mối tình đầu không mấy vui vẻ.

 

Mối tình đầu của em chỉ kéo dài một ngày. Ngày đầu tiên chúng em ở bên nhau, ngày thứ hai cậu ấy đã ở bên em họ của em rồi.

 

Nói sao đây, sau này em đã hỏi lý do, cậu ấy nói em họ của em xinh đẹp, dịu dàng, giống như ánh trăng thanh tịnh khiến cậu ấy không thể kìm lòng. 

 

Chàng trai ngại ngùng ấy chỉ xin lỗi, mối tình đầu của em kết thúc như thế.

 

Mối tình thứ hai cũng ngắn ngủi như cánh bướm không hồi kết. 

 

Vì vậy, em có chút mất lòng tin trong tình yêu. 

 

Nếu anh có thể chấp nhận sự bất an của em và sẵn sàng mang lại cho em cảm giác an toàn, xin hãy đeo khăn quàng trắng vào ngày hôm sau, chúng ta sẽ cùng ăn món gà hầm trên tầng hai căn-tin mà em yêu thích.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/lam-trum-truong-khoc-nhung-ba-lan/c4.html.]

Vì em muốn thử chia sẻ điều mình yêu thích với anh."

 

Hôm đó, hoa nhài thật thơm, tôi nhớ bóng dáng Lý Vấn xuất hiện trong thư viện với chiếc khăn trắng. Anh mỉm cười xuất hiện.

 

"Diêu Diêu, anh muốn cùng em ăn món gà hầm ở tầng hai căn-tin."

 

"Diêu Diêu, anh sẽ mang lại cảm giác an toàn cho em."

 

"Diêu Diêu, anh biết em đã từng bị tổn thương. Họ không đủ kiên định, nhưng anh thì có."

 

...

 

Những lời nói ấy còn vang vọng như thể chỉ mới vừa là hôm qua, chàng trai dịu dàng và khôi ngô ấy như ánh sáng bước vào đời tôi. Tôi đã can đảm vạch ra vết thương đã đóng vảy lâu năm, đau đớn và đẫm máu, từ thuở thanh xuân sâu thẳm nhất.

 

Anh tựa như một thiên thần, mỉm cười và nói rằng anh khác biệt.

 

Tôi gần như đã tin.

 

Nhưng từ lúc Phùng Dao xuất hiện, tất cả đã thay đổi.

 

Cô ta từ cấp 2 đã xinh đẹp, giờ còn biết trang điểm, ăn mặc càng rực rỡ.

 

Phùng Dao mặc váy hai dây họa tiết hoa nhí, mái tóc đen dài uốn xoăn nhẹ thành màu nâu hạt dẻ, khuôn mặt trang điểm tinh tế, tạo nên vẻ quyến rũ.

 

Ngũ quan cô ta không sắc nét mấy, nhưng nhờ làn da trắng và biết cách trang điểm cũng trở thành mỹ nhân tuyệt đẹp.

 

Nghe đâu cô ta thấy một chàng trai đẹp trên diễn đàn trường, chạy tới trường tôi theo đuổi tình yêu.

 

Nhưng không theo đuổi được "nam thần", cô ta biết từ bạn cũ về tình hình của tôi. Bị từ chối, Phùng Dao bỗng dưng hứng thú, bắt đầu tình cờ đi quanh ký túc xá của Lý Vấn.

 

Kể từ đó, Lý Vấn ngày càng ít nhắn tin với tôi, ít đến thư viện, mỗi lần tôi tìm, anh luôn có cớ.

 

Cho đến một ngày, tôi thấy dòng trạng thái của anh trên vòng bạn bè, đăng một đóa hoa cùng dòng chữ "Đã yêu đóa hoa mỹ nhân này mất rồi.". Tôi như sét đánh ngang tai, "hoa mỹ nhân" chính là tên trên WeChat của Phùng Dao...

 

 

Loading...