LÃNG TỬ QUAY ĐẦU ĐẾN CHÓ CÒN CHÊ - C6
Cập nhật lúc: 2024-10-05 18:09:49
Lượt xem: 99
9.
Tôi bị người khác đưa confession, viết hẳn một bài văn dài ba nghìn từ.
Tiêu đề là, đời sống riêng tư của tôi không đứng đắn, duy trì quan hệ t.ì.n.h d.ụ.c với nhiều người, cuối cùng bị lật tẩy.
Hình minh họa là bức ảnh hôm trời mưa, tôi bị vài người đàn ông vây quanh.
Bài văn dài ba nghìn từ ấy cực kỳ ác độc, bịa đặt về đời sống riêng tư của tôi từ nhiều khía cạnh.
Ngay cả cách ăn mặc táo bạo của tôi lúc trước cũng trở thành bằng chứng cho sự không đứng đắn.
Mà bình luận bên dưới còn tệ hơn.
Tôi đứng dưới khu ký túc xá, tay run rẩy tắt điện thoại, hít một hơi thật sâu.
Đúng lúc này, tiếng xe thể thao chói tai vang lên.
Tôi đưa mắt nhìn sang, thấy Hứa Miên Ngôn vừa bước xuống từ chiếc xe của Giang Kinh Nghiễn.
Hai người tựa như cặp đôi bình thường, quấn quýt không rời ở cửa ký túc xá.
Giang Kinh Nghiễn bước xuống xe, ép Hứa Miên Ngôn vào cửa xe, nắm chặt lấy mặt cô ta mà hôn một cách bá đạo.
Hứa Miên Ngôn đỏ mặt xấu hổ, đẩy nhẹ hắn ra.
Đợi đến khi hai người hôn đủ rồi.
Tôi cố kìm nén cơn run rẩy trong lòng, bước nhanh tới.
Hứa Miên Ngôn nhìn thấy tôi, khuôn mặt còn ửng đỏ của cô ta hiện lên một tia chế nhạo.
Tôi giơ điện thoại lên trước mặt cô ta, chất vấn: "Là cô làm đúng không?"
Hứa Miên Ngôn không phủ nhận, chỉ cười nhỏ giọng nói:
"Chẳng lẽ tôi nói sai sao?"
Tôi không do dự, giơ tay tát mạnh vào mặt cô ta một cái.
Hứa Miên Ngôn ôm lấy mặt, kinh ngạc nhìn tôi, có lẽ không ngờ tôi lại đánh cô ta trước mặt mọi người.
Tôi nghĩ đến cái tát hôm qua, liền giơ tay lên lần nữa.
Nhưng lần này lại bị người khác cản lại.
Giang Kinh Nghiễn mặt mày âm u, đè nén cơn giận nhìn tôi, từng chữ từng chữ nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/lang-tu-quay-dau-den-cho-con-che/c6.html.]
"Em phát điên cái gì vậy?!"
Nói xong, hắn hất mạnh tay tôi ra.
Tôi bị đẩy mạnh xuống đất, ngẩng đầu lên lần nữa.
Giang Kinh Nghiễn đang nhẹ nhàng vuốt ve gò má ửng đỏ vì bị tát của Hứa Miên Ngôn, trong mắt hắn là sự đau lòng mà trước giờ tôi chưa từng nhận được.
"Kinh Nghiễn." Tiếng nói yếu ớt của Hứa Miên Ngôn vang lên.
Giang Kinh Nghiễn nhíu mày, khuôn mặt lạnh lùng nhìn tôi:
"Xin lỗi cô ấy, lần này anh có thể bỏ qua cho em."
Tôi đột nhiên cảm thấy tất cả thật vô nghĩa.
Giang Kinh Nghiễn vô nghĩa.
Ba năm si tình của tôi cũng vô nghĩa.
Tôi loạng choạng đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hứa Miên Ngôn:
"Chuyện này, tôi sẽ báo cảnh sát."
"Với lại, Giang Kinh Nghiễn, từ nay về sau anh đừng đến tìm tôi nữa. Tôi không muốn dính líu gì đến anh nữa hết."
Giang Kinh Nghiễn thoáng sững người, tay đang đặt trên eo Hứa Miên Ngôn vô thức siết chặt hơn.
Hắn nhìn tôi, trong ánh mắt lộ ra sự phiền muộn.
Hắn lại nói: "Chỉ là bảo em xin lỗi thôi mà?"
"Em đánh cô ấy thành thế này, bắt nạt người ta mà còn muốn nói lý sao?"
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Tôi cười lạnh trong lòng.
Tôi bị cô ta tung tin đồn xấu, bị cô ta vô cớ tát một cái.
Cuối cùng, hóa ra tôi là người bắt nạt cô ta.
Thật là ghê tởm.
Tôi không nói thêm lời nào với họ nữa.
Chỉ cần nhìn vẻ mặt đắc ý của Hứa Miên Ngôn lâu thêm chút nữa, tôi sợ mình sẽ nôn mất.